🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ An ngẩng đầu lấy hết can đảm nói:

“Năm đó là lỗi của tôi. Nhưng tôi cũng đã nhận được hình phạt thích đáng rồi, còn số tiền bồi thường tôi nợ anh, tôi nhất định sẽ trả cho anh... Tôi biết là anh rất ghét tôi, hôm nay gặp tôi nếu làm anh không vui thì tôi xin lỗi, chỉ cần anh dừng xe lại tôi sẽ cút ngay".

Phương Hàn khẽ cau mày, đôi môi mỏng cong lên, giống như đang nghe chuyện cười.

“Hạ An , cô tưởng ngồi tù ba năm là xong rồi sao? Món nợ mà cô nợ tôi sẽ chấm dứt sao? Đứa con của tôi vì cô mà mất đi, Giản Đình vì cô mà nằm liệt không bao giờ tỉnh dậy, cô có tư cách gì mà được sống thoải mái?".

Hạ An tròn mắt sững người. Biết là lỗi của cô nhưng đó là tai nạn, cô cũng đâu mong muốn. Sao người đàn ông này cứ cố chấp như vậy?

“Đó là tai nạn... tôi thực sự không muốn mà". Hạ An nói nhỏ.

“Cô còn dám nói là tai nạn sao? Không có giấy phép lái xe, mà dám ngang nhiên chạy xe ra đường, lá gan của cô đâu biết sợ". Bàn tay anh buông cằm hất mạnh cô ra, đầu Hạ An bị đập vào kính xe. Cô đau đến mức muốn rơi nước mắt nhưng cố hít sâu kiềm chế. Cô không muốn khóc trước mặt người đàn ông này, cô mà khóc, anh ta sẽ càng áp bức cô thêm thôi.

“Vậy Phương tổng muốn thế nào đây?”

Phương Hàn nhớ đến 3 năm qua Giản Đình không có dấu hiệu nào tỉnh lại, nỗi đau mà Giản Đình gánh chịu sao anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tien-sinh-cho-ngay-anh-nhan-ra-em/251193/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.