Nguyệt Ninh cười lạnh: "Ta không cần, hiện tại đã quá muộn" 
Nàng không muốn cùng bà ta trò chuyện, chẳng có việc gì tốt khi bà ta trở nên ân cần. 
Nhạc phu nhân cuối cùng không nhịn được mà gào thét lên: "Mày...Mày, tao đã cho mày một cơ hội, thế nhưng mày không biết nắm lấy, vì thế đừng trách tao tuyệt tình!" 
Bà ta vốn nghĩ rằng chỉ cần ôn nhu là có thể giải quyết, thế nhưng nàng ta bây giờ không hề nghe lọt tai, quả thực loại người không biết tốt xấu! 
Nhạc phu nhân phẫn nộ đóng sập cửa rời đi, bà ta gương mặt trở nên vặn vẹo mà trở về phòng của Nhạc Dao Dao. 
Nhạc Dao Dao ngồi tại giường, vốn tưởng rằng bà ta sẽ đem cho nàng ta một cái tin tức tốt, thế nhưng khi nhìn thấy bà ta, nàng khẽ cau mày. 
Nhạc Dao Dao nhìn thấy sắc mặt khó coi của Nhạc phu nhân, nàng ta hỏi: "Mẹ, vì sao gương mặt mẹ không tốt như vậy? Có chuyện gì sao ạ?" 
Rốt cuộc là thành công hay không? Vì sao gương mặt bà ta tựa như oan hồn đến đòi mạng vậy?Có phải là thất bại rồi hay không? 
Nhạc phu nhân phẫn nộ, bà ta nói: "Con súc sinh kia quả thực không biết tốt xấu, nó không đồng ý! Nó kiên quyết muốn kiện chúng ta!" 
Nhạc Dao Dao sắc mặt trở nên đen, nàng ta cắn chặt môi. Quả nhiên là đồ vô dụng, thành sự thì ít bại sự có thừa! Cần bà ta để làm cái gì a? 
Nhạc Dao Dao gương mặt ủy khuất, nói: "Không sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-thuc-nghich-tap-cua-nu-phu-phao-hoi/2714313/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.