Chương trước
Chương sau
Một lát sau đó, Mộ Dung Duật mới lấy lại phong độ vốn có của mình, hắn nhướng lông mày: "Được thôi, hợp tác thì hợp tác. Hù dọa người khác làm cái gì?"

Nguyệt Ninh nhếch môi, nàng khẽ cười một cái, sau đó mới hỏi: "Sợ rồi?" Mới nói một chút đã sợ, nàng đáng sợ như vậy sao?

Mộ Dung Duật lập tức xù lông: "Hừ, bổn thiếu gia không có sợ! Chẳng qua là tôi không thích mà thôi!" Hắn có chết cũng không thừa nhận! Tuyệt đối không! Có chết cũng không!!!

Nguyệt Ninh nhìn hắn, nàng lại câu môi cười. Nàng tựa như đang dỗ một đứa nhóc: "Được, anh không có sợ, là tôi sợ"

Mộ Dung Duật khó chịu, hắn căng da đầu lên, giọng nói hung hăng: "Bổn thiếu gia không phải là con nít, đừng tưởng như vậy là có thể lừa được tôi!"

Nguyệt Ninh gật gật đầu, nàng lười biếng mà đáp: "Được, anh không phải là con nít, tôi là con nít" Được chưa, vào chuyện chính dùm tôi cái?

Mộ Dung Duật: "..." Người phụ nữ điên!

Không đáng yêu, một chút cũng không đáng yêu! Khi nãy hắn còn cho rằng nàng ta là người ôn nhu, dịu dàng. Đến bây giờ mới biết, nàng ta là người không nói lý lẽ!

Nguyệt Ninh mặc kệ Mộ Dung Duật đang xù lông trước mặt, nàng nói: "Tôi đã có kế hoạch chi tiết, anh chỉ cần làm theo là được"

Thật ra không hề có kế hoạch chi tiết nào cả, nàng nghĩ tới đâu thì làm tới đó mà thôi, nhưng nàng sẽ không ngu đến mức nói ra.

Mộ Dung Duật hiếu kỳ, hắn hỏi: "Kế hoạch gì?"



Nguyệt Ninh cười lạnh: "Phá hủy Tần gia, là hoàn toàn phá hủy!"

Nếu hắn cho rằng số tiền kia có thể bù đắp tổn thất của cơ thể nàng thì hắn đã lầm! Dù sao thì, nàng không chơi nát cái thế giới tiểu thuyết này thì không phải nàng! Có oán báo oán, có ân báo ân, đó mới chính là nàng!

Cũng may là Tiểu Bạch lấy đi 3/4 tiền kia, cho nên nàng mới dễ hành động! Hệ thống của nàng vẫn có ích như ngày nào, thật tốt.

Nguyệt Ninh tiếp tục nói: "Bây giờ tôi sẽ cung cấp một số thông tin, cùng với kế hoạch, cố gắng nghe cho kĩ"

Mộ Dung Duật hừ một tiếng, sau đó kiêu ngạo mà nói: "Được thôi, cô nói đi"

Nguyệt Ninh: "..." Có bệnh?

Nguyệt Ninh thở dài một hơi, sau đó mới nói: "Tổ chức kia tên 'WL', chúng là một cái tổ chức ngầm, quy mô toàn thế giới. Đứng đầu trong giới Mafia, chúng có mặt khắp mọi nơi, có vẻ như mới được thành lập gần đây."

Trong tiểu thuyết cũng viết như vậy, thế lực ấy tuy mới thành lập nhưng vô cùng đáng sợ. Nếu tổ chức kia đã đứng đầu trong hắc đạo, đương nhiên tên cầm đầu cũng không phải dạng vừa, có lẽ rất khó đối phó.

Nhưng cũng không phải chuyện của nàng, dù sao mục tiêu của nàng là chơi chết Tần Trạch, cho nên những việc khác nàng không quan tâm. Dù sao làm việc cẩn thận một chút, bọn họ sẽ không thể điều tra ra nàng.

Gương mặt Mộ Dung Duật trở nên nghiêm trọng: "Tổ chức này tôi cũng đã từng nghe đến, thật không ngờ Tần Trạch lại có thể hợp tác cùng bọn chúng"

Nguyệt Ninh cười cười: "Đúng thế, bởi vì hắn ta cứu con gái của tên cầm đầu kia. Đứa con gái ấy còn nhất kiến chung tình với Tần Trạch, có cơ hội hợp tác là điều đương nhiên"

Hào quang của nam chính rất mạnh, bởi vì hắn là nam chính cho nên mọi thứ đều có thể thực hiện, một đường suôn sẻ, nhân sinh người thắng.



Mộ Dung Duật im lặng một lúc lâu, cuối cùng hắn mới hỏi: "Cô có kế hoạch gì? Có nắm chắc phần thắng hay không?"

Nguyệt Ninh cười, đôi mắt cong cong, nhìn vô cùng xinh đẹp. Nhưng lời nói lại khiến cho Mộ Dung Duật khẽ rùng mình một cái: "Đương nhiên, hắn ta chắc chắn sẽ không thể thoát, có lẽ đến cái mạng của hắn cũng sắp không còn"

"Trong tay của hắn đang có một cái usb liên quan đến 'WL', tài liệu này vô cùng quan trọng. Nếu có được cái usb này thì Tần Trạch chắc chắn sẽ chết, cái tổ chức kia sẽ không bỏ qua cho hắn"

"Bây giờ anh chỉ cần nhờ Bối Kỳ lấy cái usb kia, sau đó giao cho tôi là được, mọi chuyện tôi sẽ giải quyết"

Mộ Dung Duật cau mày, hắn giọng nói có chút nghiêm trọng: "Làm sao cô biết Bối Kỳ? Cô có thân phận gì?"

Nguyệt Ninh cười cười: "Tôi đã nói rồi, tôi biết nhiều hơn anh nghĩ đấy. Nhưng tôi lặp lại một lần nữa, đừng tìm hiểu sâu về tôi!"

Nguyệt Ninh nhìn chằm chằm Mộ Dung Duật, giọng nói của nàng vô cùng ôn nhu nhưng lại lạnh lẽo đến tận xương tủy: "Tôi có thể chơi chết Tần Trạch, đều đó có nghĩa là tôi dư sức chơi chết anh"

Nàng cười, sau đó tiếp tục nói: "Hôm nay đến đây thôi, số điện thoại của tôi một lát nữa sẽ được chuyển đến trong máy của anh"

Nói xong Nguyệt Ninh liền đứng lên, trước khi ra khỏi cửa, nàng còn xoay người lại nhìn hắn mà cười một cái mới chịu rời đi.

Sau khi Nguyệt Ninh rời đi, Mộ Dung Duật khẽ lau mồ hôi trên trán. Lần đầu tiên trong cuộc đời mà hắn sợ hãi ai đó, điều này khiến cgo hắn vô cùng khó chịu.

Cuối cùng Mộ Dung Duật cũng ý thức được, người phụ nữ này chính là ma quỷ! Hắn cả đời cũng không nên trêu chọc nàng, ngoan ngoãn mà nghe nàng sai bảo thì tốt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.