Nhạc Dao Dao cằm chặt danh thiếp, nàng dự định vứt thẳng mặt Tần Trạch nhưng đã bị hắn nắm lấy cổ tay.
Tần Trạch cúi đầu, thanh âm từ tính mê hoặc, "Tôi cam đoan danh thiếp của tôi có quyền lực hơn cảnh sát, nếu em có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi. Có tôi ở đây, không ai dám động đến em"
"Nếu em thật sự cần tiền thì cứ nói với tôi, tôi sẽ cho em. Nhạc Dao Dao, em không cần phải vất vả kiếm tiền như vậy. Cả tiền và mạng sống của tôi, đều là của em."
Nhìn thấy Tần Trạch gương mặt anh tuấn kia đang nói ra những lời đường mật, hơi thở của hắn còn gần sát mặt Nhạc Dao Dao, tạo nên một bầu không khí thập phần ái muội.
Nhịp tim Nhạc Dao Dao dừng lại vài giây, nàng nuốt từng ngụm nước bọt, lát sau mới hoàn hồn lại. Nàng lui về sau hai bước để kéo dài khoảng cách giữa nàng và Tần Trạch, sau đó mới nói: "Tôi... Tôi sẽ không vì những lời ngọt ngào đó mà tin anh lần nữa. Tần Trạch, tôi đã chịu quá nhiều tổn thương, quá nhiều đau khổ..."
Nhạc Dao Dao nói xong liền xoay lưng rời đi, để lại một mình Tần Trạch đứng đó.
Tần Trạch đứng tại đó một hồi lâu, đến khi không còn thấy hình ảnh Nhạc Dao Dao từ xa nữa, hắn mới chịu rời đi.
Hắn không bao giờ từ bỏ, hắn sẽ dùng cả đời để đợi nàng ấy. Vì thế, Nhạc Dao Dao, em sẽ thuộc về tôi.
Nguyệt Ninh tỏ vẻ: "..." A, văn vở!
Nguyệt Ninh khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-thuc-nghich-tap-cua-nu-phu-phao-hoi/2712153/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.