Sáng hôm sau, Nhạc Dao Dao liền tỉnh dậy đầu tiên. Nàng ta nhìn vào gương mặt kia của Tần Trạch liền cảm thấy hạnh phúc, thế nhưng không biết vì sao đột nhiên Nhạc Dao Dao lại bắt đầu lộp bộp rơi nước mắt.
Đợi đến khi Tần Trạch tỉnh dậy liền thấy Nhạc Dao Dao tiều tụy ngồi trên giường, đôi mắt hồng hồng liên tục rơi nước mắt.
Tần Trạch nhìn thấy dáng vẻ kia liền đau lòng, hắn ôm Nhạc Dao Dao vào lòng, sau đó hỏi: "Làm sao vậy? Đau ở đâu?"
Nhạc Dao Dao nghe xong, lập tức điên cuồng lắc đầu.
Sau đó, dựa vào sự truy hỏi của Tần Trạch, Nhạc Dao Dao mới bắy đầu ấp úng mà nói: "Chúng ta thật sự không thể ở bên nhau được nữa. Tôi... Tôi không xứng với anh, thật đó, nếu tôi còn ở bên anh thì công ty anh sẽ xuống dốc... Tôi thật sự không muốn"
Nghe thấy Nhạc Dao Dao nói như vậy, Tần Trạch liền ôm chặt lấy nàng ta: "Tôi đã nói rồi, có tôi ở đây em đừng sợ!Tôi sẽ ở cạnh em, bảo vệ em, bởi vì tôi thật sự rất yêu em"
Nhạc Dao Dao bi thương mà nói: "Không được, nếu anh ở cùng tôi thì anh sẽ bị liên lụy! Nếu chúng ta ở bên nhau, bọn họ sẽ chán ghét chúng ta..."
"Bọn họ là bọn họ, chúng ta không liên quan. Cho dù người khác có nói gì đi nữa, tôi vẫn yêu em, vẫn muốn ở cùng với em"
Nhạc Dao Dao nghe được câu nói này, nàng ta liền cảm động đến rơi nước mắt, trông có vẻ rất là đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-thuc-nghich-tap-cua-nu-phu-phao-hoi/2712126/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.