Bên này, đám người kia đã đến trường quay.
Bọn họ đến tìm Nhạc Dao Dao, sau đó bắt đầu đòi tiền. Hơn nữa, bọn họ làm náo loạn cả trường quay, khiến cho tất cả mọi người trong đó điều biết rằng Nhạc Dao Dao đang nợ tiền, dường như là công ty cho vay nặng lãi.
Điều này khiến Nhạc Dao Dao trở nên hoảng loạn, bởi lẽ mọi người đều nhìn nàng ta bằng ánh mắt kỳ quái. Tuy rằng mọi người không nói, nhưng nàng biết, họ đang khinh thường mình.
Khi ấy, Nhạc Dao Dao chỉ biết lộp bộp rơi nước mắt. Nàng ta hận, rất hận. Nhưng cho dù là vậy, nàng vẫn không thể làm gì, chỉ biết im lặng ngồi khóc.
Đám người kia hung hăng làm loạn một hồi lâu, sau đó mới chịu rời đi.
Đợi đến khi đám người kia đi, mọi người mới bắt đầu bàn tán sau lưng Nhạc Dao Dao.
"Khi nãy cô thấy gì không? Nhạc Dao Dao bị một đám côn đồ đòi tiền!"
"Tôi thấy rất rõ, khi ấy, tôi còn nghe được rằng nàng ta nợ công ty cho vay nặng lãi kia 200 vạn đấy!"
"A, nàng ta làm gì cần nhiều tiền như vậy? Không phải trước đó đã nhận trước 100 vạn tiền cọc rồi hay sao, vì cái gì lại mượn đến 200 vạn?"
Vũ Linh nghiêng đầu, nàng trào phúng mà nói: "Nga, có thể cô ta nuôi tiểu bạch thỏ chăng?"
Nữ nhân đứng gần đó, có vẻ rất chấn kinh: "Tiểu Linh, đừng đùa như vậy chứ? Cô không nhớ sao, nàng ta là người tình của Tần tổng đấy!"
Nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-thuc-nghich-tap-cua-nu-phu-phao-hoi/2712112/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.