Vừa nhắc, tào tháo liền đến. Sáng hôm sau, Nguyệt Ninh liền giả dạng lão già biến thái kia, sau đó gọi cho Nhạc Dao Dao.
Thêm lần nghe điện thoại này từ Nguyệt Ninh, Nhạc Dao Dao có cảm giác đòi mạng. Nàng ta cảm thấy cả đời này chắc chắn sẽ không thể thoát khỏi tên biến thái, loại nam ngân đáng ghê tỡm kia.
Đợi đến khi lão già kia đòi 500 vạn, gân xanh trên trán Nhạc Dao Dao liền nổi lên. Cho dù nàng đã cố gắng hết sức mà áp chế, thế nhưng vẫn không thể chịu được.
Nguyệt Ninh bên này đang ngồi xem vẻ mặt khủng bố kia của Nhạc Dao Dao, nàng khẽ nhếch môi một cái.
A, ngươi có thể tiêu tiền của người khác, thế nhưng người khác đều không thể dùng của ngươi?! Nếu có người như vậy, vẻ mặt của ngươi tựa như hành tinh này sắp bị hủy diệt, vặn vẹo méo mó?!
5 Năm trước, sau khi Nhạc Dao Dao sang nước ngoài, khi đó nàng ta không xu dính túi, may mắn thay, nàng ta vô tình gặp được nam phụ đổ vỏ.
Nàng ta dùng tiền của nam phụ, từ quần áo cho đến thức ăn đều do hắn chi tiền. Liên tiếp 5 năm tiêu tiền như vậy, thế nhưng, Nhạc Dao Dao vẫn không hề mảy may cảm động hoặc có chút náy náy.
Đến khi nàng ta quay trở về nước, nàng ta dừng hẳn liên lạc với nam phụ. Sau đó liền như hiện tại, nàng ta chỉ đang cố gắng tìm mọi cách để ở bên nam chính Tần Trạch mà thôi.
Có lẽ hiện tại, trong đầu nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-thuc-nghich-tap-cua-nu-phu-phao-hoi/2712105/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.