Chương trước
Chương sau
Liên Y nhìn đại môn phong ấn mở ra, bốn chữ 'Thiên huyền không gian' nhẹ nhàng bay múa rồi tản ra kim quang biến mất. Trước mắt Liên Y là không gian rộng lớn, có hồ, có đồng cỏ, ... Thiên a, rốt cục là vị thần nào tạo ra không gian này.

Liên Y phát hiện nơi nàng đứng là tầng dưới cùng của một tòa tháp chín tầng. Nhìn cầu thang xoắn ốc dẫn lên trên đến tầng hai, Liên Y liền bước lên. Cầu thang chỉ dẫn đến lầu hai thì ngừng như vậy hiện tại thực lực của nàng chỉ có thể mở được một tầng thôi.

Liên Y mở cửa, liền thấy trong phòng là Chư Thần đỉnh đang đặt trên bàn. Bên cạnh đặt ngay ngắn một tấm giấy da.

Tới Tiên Thiên là có thể học luyện đan, vậy mà nàng đã là Ngự Thiên mà cũng chưa từng luyện đan. Cầm lên miếng da, một loạt hình ảnh cưỡng ép tràn vào đầu khiến nàng đau nhức. Vội vàng điều tức, Liên Y thấy hình ảnh kia là một bóng người đang luyện đan. Từ chọn dược liệu, khống chế hỏa hầu, . . .

Liên Y cứ chăm chú theo dõi quá trình luyện chế. Từng loại đan dược cứ thế được tái hiện trong đầu nàng. Một tháng. Liên Y chìm trong tiếp thu và học tập luyện đan. May mắn nơi này một tháng bằng bên ngoài một ngày chứ nếu không thì mấy người Lâm thẩm sẽ nhớn nhác tìm nàng mất.

Liên Y mở mắt. Không thể tin được luyện đan lại kì diệu như vậy. "Ngươi tỉnh " giọng nói trầm trầm của Phong Ngân vang lên. "Phong Ngân, ngươi. . ." Liên Y sửng sốt không nói nên lời. Trước mắt nàng là một mĩ nam tử, cao lớn. Một mái tóc bạch kim, một đôi mắt màu hổ phách, ngũ quan tuấn mĩ, tinh xảo. Một thân bạch y tùy ý nhưng nhìn hắn tỏa ra khí thế đế vương tôn quý. "Ngươi. . .ngươi là. . .Phong Ngân" Liên Y lắp bắp. "Hừ, ngươi cho là ai a?" Phong Ngân hừ lạnh. Hắn buồn bực. Rất buồn bực. Phong ấn mở ra, hắn phát hiện trong không gian huyền khí trở nên tinh khiết và nồng đậm gấp trăm lần. Hơn nữa trong huyền khí mang một tia như có như không hồi phục chi lực. Phải, chính là hồi phục chi lực đã biến mất mười vạn năm trước.

Tại sao lại nghĩ là hồi phục chi lực mà không phải quang nguyên tố vì hắn là linh hồn, quang nguyên tố không thể chữa trị vậy mà hắn lại trực tiếp hồi phục lại có thể hóa hình dù bây giờ thân thể hắn chưa khôi phục nhưng linh hồn hoàn toàn được khôi phục, công lực đã khôi phục đến Huyền Vương lục cấp. Chỉ cần khôi đến Huyền quân là hắn có thể khôi phục thân thể. Hắn vui mừng tìm nàng nói thì thấy nàng ngồi đó nhắm mắt. Gọi không được. Tới khi nàng tỉnh thì lại nhìn hắn kì quái. Thật buồn bực.

Liên Y không hiểu tại sao Phong Ngân lạnh mặt với nàng. Con hổ kì quái. Liên Y đứng dậy đi lấy dược liệu, nàng muốn luyện đan a. Lần trước mua dược liệu vẫn còn nhiều lắm. Phong Nhân thấy nàng không thèm nhìn mình lại đi lấy dược liệu thì mặt càng thối.

"ngươi biết khống chế nguyên tố, biết khống chế hỏa hầu ?" Phong Ngân dội cho nàng gáo nước lạnh. " Hừ, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị huấn luyện, sau ba tháng nếu đạt yêu cầu của ta thì hãy nghĩ đến luyện đan " Phong Ngân nhàn nhạt nói. Nói ra không ai tin, nhưng đúng là nàng chưa học khống chế huyền khí, nhất là nàng lại là bát hệ. Khống chế và sử dụng khó hơn người thường. Nếu không khống chế tốt thì một thân tu vi của nàng cũng bỏ đi.

"Được" Liên Y gật đầu, nàng biết nặng nhẹ a.

"Ngươi đã là Ngự thiên rồi, nên tới núi nhỏ không có tác dụng, lần này chúng ta đi tới bên ngoài Mê Vụ Chi Lâm. " Phong Ngân lại nói. Ở bên ngoài này ma thú mạnh nhất là huyền thiên cửu tinh. Nên với thực lực của nàng sẽ không gặp nhiều nguy hiểm. Hơn nữa còn có hắn ở đây.

Liên Y lắc mình ra không gian, nàng phải nói với mấy người Lâm thẩm một tiếng.

Sau khi chuẩn bị một chút, Liên Y liền nhằm hướng Mê Vụ Chi Lâm mà đi. Liên Y định ngự không cơ nhưng mà Phong Ngân nói nàng không được dùng huyền khí phải đi bộ đến Mê Vụ Chi Lâm. Tên này không cho nàng kháng nghị. Hắn phong bế huyền khí của nàng luôn rồi. Liên Y chẳng thể làm gì được. Ai bảo nàng yếu hơn hắn nhiều như vậy. Liên Y giận lắm. Nhất định có ngày nàng mạnh hơn hắn. Sẽ đánh hắn răng rơi đầy đất. Phong Ngân nhìn mặt nàng thì biết nàng nghĩ gì. Hừ hắn sợ nàng sao. Nhưng mà chính hắn cũng không có phát hiện khóe miệng hắn cong lên nhè nhẹ.

Mất mười ngày trèo đèo lội suối thì Liên Y mới tới được Mê Vụ Chi Lâm. Mỗi ngày Phong Ngân chỉ cho nàng nghỉ hai canh giờ. Lúc đó nàng sẽ nghỉ ngơi và ăn. Hiện giờ nàng không cần ngồi hàng giờ tu luyện vì sau khi tẩy kinh phạt tủy thì nàng mọi lúc mọi nơi hấp thụ huyền khí qua lỗ chân lông, kinh mạch, huyệt vị. Cứ có huyền khí là nàng hấp thu. Khổ nỗi nàng bị phong bế huyền khí nên dù hấp thu bao nhiêu thì nàng ẫn mệt như thường, bàn chân vẫn phồng rộp, rớm máu. Phong Ngân tàn nhẫn. Liên Y rủa thầm . Nhưng nàng biết hắn muốn tốt cho nàng nên dù khổ vẫn không thể kêu.

Tu luyện giả trời sinh yếu đuối. Thật ra không phải vậy. Là do họ quá phụ thuộc vào huyền khí mà thôi, gặp khó khăn là dùng huyền khí. Nhưng Phong Ngân hỏi Liên Y nếu như huyền khí sử dụng hết, đan dược không còn, vũ khí bị mất vậy thì nàng làm sao thắng kẻ thù khi hắn có lực lượng mạnh hơn nàng. Con đường của nàng rất dài, rất dài nàng không thể nào dám chắc sẽ không gặp kẻ thù mạnh hơn mình vì thế cho nên nàng phải chuẩn bị mọi thứ.

Những ngày sau đó, ở ngọn núi bên ngoài Mê Vụ Chi Lâm, có một thiếu nữ trên tay chân buộc đá, cố sức leo lên đỉnh núi cao nhất. Cứ buổi sáng leo núi, buổi tối Liên Y sẽ vào Thiên Huyền giới học tập vũ kĩ, công pháp, khống chế nguyên tố, và học luyện đan.

Đáng nói nhất là lần nàng khống chế ngự không, bì chưa thành thục nên đang bay thì Liên Y bị rơi xuống, may mắn Phong Ngân kịp đỡ nàng. Còn luyện đan thì Liên Y đang học luyện đan dược dễ nhất trong số các đan phương - thanh tâm đan, loại đan dược giúp người ta bình tĩnh, tháy an ổn, tác dụng như một thuốc an thần. Thế nhưng mà nàng luyện mười lần hỏng cả mười, làm Liên Y rất buồn bực. Phong Ngân lại thường xuyên chê bai.

Sau hai tháng không dùng huyền khí mà chỉ dùng đơn thuần lực lượng, Liên Y bây giờ đã có thể thoải mái mang theo một trăm cân mà vẫn chạy băng băng leo lên núi rồi lại xuống núi. Phong Ngân bề ngoài dè bỉu, chê bai nhưng thật ra trong nội tâm hắn thật sâu bị nàng thuyết phục. Liên Y chịu khó, Liên Y kiên cường, Liên Y điên cuồng tu luyện, Liên Y . . . Hắn từng gặp rất nhiều người, nhưng không ai làm cho hắn thật sâu rung động như vậy. Không chỉ là kì tích xảy ra trên người nàng mà quan trọng là tính cách và con người nàng.

Trong Thiên Huyền không gian, một trận đan hương nhè nhẹ truyền đến chỗ Phong Ngân. "A, Phong Ngân, ta thành công rồi, ta luyện được Thanh tâm đan rồi, ha ha ha " Liên Y vui vẻ chạy tới bên cạnh Phong Ngân giơ ra ba viên đan dược to tròn, sáng bóng màu vàng nhạt như nắng. "thượng đẳng phẩm chất, không tệ"

Phong Ngân nhàn nhạt nói. Liên Y mới mặc kệ. Cái người này chẳng bao giờ khen nàng, hôm nay hắn nói được như thế đã là tốt lắm rồi. Kì thật Phong Ngân rất vui vì nàng thành công, cũng rất tán thưởng nàng nhưng mà hắn không muốn nàng tự đác nên làm mặt lạnh chê bai, dần dần thành thói quen. Mới hai tháng, nành luyện thể, luyện công pháp, vũ kĩ, tu luyện huyền khí, lại còn học luyện đan. Vậy mà ở mặt nào cũng đều đạt tiến bộ lớn.

"Ngươi chuẩn bị đi, chúng ta sẽ tiến vào Mê Vụ chi lâm" tiếng Phong Ngân truyền đến. "Vào Mê Vụ Chi Lâm?" "Đúng, ngươi muốn biết thực lực như thế nào thì phải thực chiến mới được". Huấn luyện như thế đủ rồi, Liên Y bây giờ thiếu chính là kinh nghiệm chiến đấu. Dù hắn cùng nàng đánh nhưng vẫn khác biệt thực tế. Ít nhất đánh với hắn nàng không bị nguy hiểm tính mạng, như vậy nàng rất khó tiến bộ. Liên Y hiểu điều này, tuy nàng đã đánh với ma thú nhưng chúng nó quá yếu gần như là nàng chém giết. Muốn tiến bộ thì nàng phải đánh cùng mà thú ngang cấp hoặc hơn cấp a.

Lần này, Phong Ngân dùng thần thức, chỉ dẫn Liên Y đến một hang động, Liên Y chưa kịp hỏi thì đã bị cảnh tượng trước mắt là khiếp sợ. Một đàn thiết nghĩ đang lao về phía nàng. Cả ngàn vạn con thiết nghĩ. "Ta phong bế cửa hang rồi, chỉ khi ngươi chém giết hết đàn thiết nghĩ này mới ra được" Phong Ngân nhàn nhạt nói. Liên Y thầm rủa một tiếng, bắt đầu tập trung, huyễn hóa cuồng long bí quyết. Từ ngày luyện cuồng long bí quyết, nàng đã đạt tầng thứ nhất cự long trảo, huyễn hóa ra đôi tay có một tầng ánh sáng ngọc bích như long trảo.

Liên Y lao vào đàn thiết nghĩ linh hoạt tránh né những đôi cánh sắc bén cùng những chiếc càng nhọn hoắt. Khốn kiếp. Kiến gì mà khủng bố. To như con mèo thì thôi đi, còn có cánh cũng thôi đi, lại sắc như đao cứng như thép, lại nhiều như vậy. Quanh Liên Y là vô số xác những con thiết nghĩ chất thành núi nhỏ. Trên người quần áo bị cắt rách như cái bang, có những vết thương đang rỉ máu.

Đám thiết nghĩ này chỉ đạt tiên thiên sơ kì, một số là trung kì cùng đỉnh phong nhưng nó nhiều như vậy mà nàng lại bị áp chế thực lực xuống ngự thiên sơ kì. Đánh với cả vạn con như thế này thì cũng mệt chết.

Hai canh giờ sau, Liên Y cầm kiếm chém chết con thiết nghĩ cuối cùng xong thì nằm bịch xuống đất vì mệt mỏi, đau nhức.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, một con thiết nghĩ khổng lồ giương cánh nhìn Liên Y đầy giận dữ. "Đây mới là đối thủ của ngươi - Thiết nghĩ chúa" giong Phong Ngân nhàn nhạt truyền đến. Đồng thời phong bế huyền khí của nàng được giải khai. Con thiết nghĩ này to lớn, Cao đến hai trượng, đôi cánh sắc bén, càng to lớn nhọn hoắt, cả người toàn gai nhọn, y như bộ giáp sắt. Điểm yếu duy nhất là lớp da mềm ở cổ nhưng chỗ nàng được nó bảo vệ rất tốt.

Vừa canh chừng từng đao nhọn của nó, nàng vừa tìm cách đâm vào phía dưới cổ nó. Từng kiếm chém lên bộ giáp sắt đều tóe lửa và bị bật ra. Liên Y quyết định thu kiếm, dùng lực lượng đơn thuần đánh với nó. Dám chém ta, liền để ngươi làm bao cát. Liên Y thi triền cuồng long bí quyết, trên tay xuất hiện tầng sáng lực lượng màu ngọc bích. Từng quyền mang theo gió lốc đấm thẳng lên người con thiết nghĩ chúa. Lúc đầu nó rất khing thường, hừ, nhân loại ngu xuẩn, lại muốn so lực lượng cùng nó. Nhưng rất nhanh nó nhận ra nhân loại này thật biến thái. Liên Y dùng phong nguyên tố đến cực hạn tránh né công kích của thiết nghĩ rồi cho nó một trận mưa quyền choáng váng.

Con thiết nghĩ chúa hối hận rồi. Từ bao giờ mà nhân loại mạnh như vậy. Nêu biết trước như này nó việc gì phải đi ra a. Đám thiết nghĩ kia chết nó sẽ sinh ra đám khác. Bây giờ thì hay rồi đi ra để bị ngược, mạng nhỏ cũng khó giữ. Ô ô ô.

Một canh giờ sau, Liên Y mệt mỏi ngồi nhìn xác con thiết nghĩ bị đánh chết bẹp dúm, suy nghĩ lấy ma tinh như thế nào. " ngu xuẩn, dùng hỏa nguyên tố đốt hết chúng thì sẽ còn ma tinh thôi" Phong Ngân khinh bỉ nói.

Liên Y cũng thấy như thế là tốt nhất. Chứ vạn con thiết nghĩ nàng moi đến bao giờ. Dù hiện giờ những ma tinh này Phong Ngân không dùng (vì cấp bậc ma tinh thấp quá ) nhưng nàng có thể bán nha.

Sau khi thu hồi, nhìn núi nhỏ ma tinh trong không gian Liên Y cũng choáng váng. Cả vạn viên ma tinh to chỉ bằng hạt đậu tương như đều tròn, sáng bóng, đen tuyền như hắc chân châu. Có viên ma tinh to nhất của thiết nghĩ chúa thì lớn hơn quả trứng gà một chút. Ha, đem thứ này bán cũng được nha. Giá 1 viên nhỏ này là 1 kim tệ. Ôi chỗ này là núi kim tệ a. Ha ha. Liên Y vui vẻ nghĩ rồi ngủ mất, quên luôn việc tính sổ Phong Ngân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.