Lộ Ánh Tịch tĩnh tâm dưỡng thai ở Du Thành ba ngày, cuối cùng nàng cũng ra quyết định.
Nhưng nàng còn chưa kịp hành động, bên phía Lang Thành đã phái sứ giả đến đây, mà không ngờ người đó lại là Phạm Thống!
Lộ Ánh Tịch vừa bước vào đại sảnh của hành quán, đã nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc, cục mịch kia, nàng nhất thời giật mình.
“Phạm huynh?” Nàng kinh ngạc gọi một tiếng.
“Chào Lộ huynh.” Phạm Thống chắp tay cúi chào, nhưng vẫn sử dụng xưng hô như trước kia.
Lộ Ánh Tịch hoàn hồn, trong lòng dần sáng tỏ. Chắc hẳn Phạm Thống đã không nhịn được, nên đã nói hết mọi chuyện với Mộ Dung Thần Duệ.
Quả nhiên, nàng liền nghe Phạm Thống trầm giọng nói: “Lộ huynh, ta phụng mệnh Hoàng thượng đến đây, mời huynh trở về Lang Thành.”
“Trở về?” Lộ Ánh Tịch chau mày, lòng cân nhắc hàm ý của cụm từ đó.
“Xin hãy tha thứ cho Phạm mỗ vì đã thất tín.” Phạm Thống lại chắp tay, cúi thấp người hơn, nhưng vẫn nói đều đều: “Hoàng thượng bị trúng tên, mấy ngày qua sốt cao, lại thêm buồn bực tích tụ bấy lâu. Phạm mỗ thật sự không có cách nào che giấu cho Lộ huynh thêm được nữa.”
“Vết thương của hắn có chuyển biến xấu sao?” Lộ Ánh Tịch cau mày suy tư. Hẳn là Mộ Dung Thần Duệ lòng mang bực dọc, không chịu dùng thuốc nàng đưa đến.
“Khi Hoàng thượng biết thai nhi vẫn khỏe mạnh, quả thực vô cùng giận dữ.” Phạm Thống nhướng mày kiếm, cảm thấy từ ngữ không ổn, lại nói: “Hoàng thượng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260353/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.