Màn đêm mông lung tối đen, ánh trăng sáng bạc như tuyết trắng.
Trong Thần cung, những bước chân vội vã nhưng không ai dám hó hé một tiếng. Các Thái y đến đây đều bày ra bộ dạng ủ dột.
Hoàng đế tức giận đến cực điểm, lớn tiếng quát tháo, rồi đuổi các Thái y ra ngoài.
Trên long sàng, Lộ Ánh Tịch đang rơi vào hôn mê, nhưng mày vẫn nhíu chặt không tha, nét mặt khổ não. Chiếc váy ngủ bằng gấm trên người nàng đã bị mồ hôi thấm đẫm, vì thế mà cơ thể nàng càng lạnh thêm.
Hoàng đế cúi người đưa tay sờ trán nàng, ánh mắt nhất thời tối sầm đi. Lạnh buốt như vậy, nàng vừa phải chịu đựng cơn đau do bệnh tim mang đến, nay lại phải chịu thêm hàn độc tái phát. Chính hắn đã từng nếm trải khổ sở khi bị cái lạnh tận xương tủy của hàn độc hành hạ. Hắn khắc sâu trong lòng những đêm dài khó ngủ, cho dù có đốt thêm mấy lò sưởi cũng không đủ sức chống lại cái lạnh từ trong cơ thể.
Hoàng đế cho các cung nhân hầu hạ lui hết. Hắn tự mình cởi quần áo, ngay cả đồ trong cũng thay ra, khi toàn thân không còn mảnh vải mới chui vào trong chăn.
Khi Hoàng đế ôm thân thể lạnh ghê người của nàng vào lòng, cảm thấy như đang ôm một khối băng, ngay cả hít thở cũng thấy rét run. Nhưng hắn một mực không buông tay mà càng giữ chặt nàng hơn.
Không biết đã qua bao lâu, nhiệt độ cơ thể của hai người ấm như nhau. Lộ Ánh Tịch mới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260335/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.