Rèm cửa sổ bằng lụa mỏng manh phất phơ nhẹ nhàng như làn khói, tiếng mưa rơi tí tách ngoài trời truyền loáng thoáng vào phòng.
Hoàng đế ăn vận quần áo chỉn chu, còn Lộ Ánh Tịch thì khỏa thân, không mảnh vải che chắn. Nàng đỏ mặt ngại ngùng, trán túa đầy mồ hôi. Nàng run rẩy nhưng vẫn cố đè nén nỗi sợ hãi tựa vào vòm ngực của hắn.
Hoàng đế lướt miệng đến vành tai Lộ Ánh Tịch, rồi chuyển sang cắn mút cổ nàng. Bàn tay hắn cũng phủ lên bầu ngực tròn trịa của nàng, nắn bóp liên hồi. Hắn cảm thấy bầu ngực của nàng là dành riêng cho hắn, vì thế mới nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
Hắn thở hắt một tiếng, phủ môi hôn nàng dịu dàng.
Lộ Ánh Tịch cứng đờ người đón nhận nụ hôn của hắn. Từng cơn lạnh phủ lên tấm lưng trần lộ ra ngoài của nàng, nhưng lòng nàng lại nóng như lửa đốt. Nàng đã không rõ đây là xấu hổ, là căm giận hay là đau thương. Nàng muốn trách hắn, oán sư phụ, nhưng nàng biết rõ mọi thứ đều do chính nàng lựa chọn, không ai ép buộc nàng lấy “sắc” làm điều kiện trao đổi. Tất cả những việc này đều do nàng tự làm, tự đẩy mình vào hoàn cảnh khó khăn.
Nụ hôn của Hoàng đế mỗi lúc một nồng nhiệt hơn, tựa như hắn đang nghiêm phạt vẻ đãng trí của nàng. Môi nàng bị hắn cắn mút đến đau nhức. Ý thức của nàng bỗng trở nên thanh tỉnh hơn. Hắn không sủng hạnh nàng ở tẩm cung, mà muốn ở Hồ Bích Ngọc, chẳng phải vì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260309/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.