Vừa mới bước ra đến cửa điện, đã thấy ở phía trước một bóng dáng thướt tha đang đi đến gần.
“Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng!” Giọng nói lanh lảnh như chất chứa hàn băng kiêu ngạo, lại mang sự tức giận âm ỷ.
Lộ Ánh Tịch dừng bước, ngước mắt nhìn.
Hàn Thanh Vận nhìn thẳng ánh mắt của nàng, lúc này mới hành lễ với nàng: “Hoàng hậu phượng an.”
Hoàng thượng nhíu mày, giống như vô cùng bất đắc dĩ, mở miệng nói: “Hàn Thục phi muốn gặp Trẫm có chuyện gì?”
Hàn Thanh Vận không đáp lời ngay, ánh mắt liếc qua mái tóc dài bù xù của Lộ Ánh Tịch, lại chuyển đến bàn tay đặt bên hông nàng của hoàng đế, ánh mắt bỗn trở nên buốt giá.
Lộ Ánh Tịch biết đã nảy sinh hiểu lầm, đại khái cái này là do nàng cùng hoàng đế triền miên mây mưa ở Ngự thư phòng, vì vậy búi tóc mới rơi mất.
Hàn Thanh Vận mím chặt môi đỏ mọng, sắc mặt càng thêm khó coi, lạnh giọng nói: “Hoàng thượng đã đồng ý đến cung của Thần thiếp vào hôm nay. Thần thiếp đã đích thân ủ một bình rượu hoa quế.”
Hoàng đế nghe thế ngẩn người, vỗ một cái lên trán, áy náy nói: “Xem đầu óc của Trẫm này, cuối cùng lại quên mất cuộc hẹn đã hứa với Hàn Thục phi mấy hôm trước rồi.”
Lộ Ánh Tịch vẫn đứng im nhếch môi, cười thầm trong bụng. Khoảng thời gian này, hoàng đế đã vất vả ngược xuôi với việc quân việc nước, lại còn phải vỗ về các phi tần hậu cung, thật khổ sở khi phải phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260275/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.