Trong hành lang quán trọ chỉ còn lại mấy người, phần lớn mọi người trong lúccuộc chiến đang kịch liệt đã bỏ chạy trối chết, mà mấy người đứng lạixem lại mang vẻ mặt giống như đang xem diễn nhìn chằm chằm hai nam tửtrẻ tuổi một trắng một xanh.
Vẻ mặt Lạc Tuyết vẫn còn biểu cảm không thể nào tin, Phong Liệt Diễm bước nhanh đi đến trước mặt nàng, lặp lại: "Vân Thiên?"
"À? Ờ." Lạc Tuyết ngước mắt thuận miệng lên tiếng. sau đó cũng không biếtnên nói gì cho phải, hôm đó ở Liệt Diễm Sơn Trang, hai người bọn họkhông phải đã nói hết rồi sao? Tuy rằng Phong Liệt Diễm lúc ở Trangvương phủ đã kêu một tiếng kia đã cứu nàng, nhưng nàng cũng không rõ lắm vì sao Phong Liệt Diễm lại đi theo nàng đến Trang vương phủ hắn có mụcđích gì đây?
Phong Liệt Diễm thấy Lạc Tuyết đối với hắn cũngkhông tở vẻ gì là vui mừng, hai mắt không khỏi tối sầm lại, đôi môi khẽnhếch lên mấy lần, cuối cùng vẫn không nói ra miệng. Xoay người hướngquầy kêu lên: "Chưởng quỹ, lấy cho chúng ta một bàn rượu và thức ăn thật ngon !"
"Vân Thiên, chúng ta đến ngồi bên kia đi!" Phong LiệtDiễm nhìn thoáng qua Lạc Tuyết, rồi sau đó đi đến một cái bàn mới đượcthu dọn lại.
Lạc Tuyết dừng một chút, thấy trong ánh mắt PhongLiệt Diễm chợt lóe lên một chút chán nản, không biết tại sao, trong lòng của nàng lại cảm thấy hơi đau lòng, nhưng hắn là đặc biệt đến tìm nàngsao? hay là vô tình gặp được? Nghĩ vậy nên đã vội vàng đi theo, ngồixuống.
Phong Liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976665/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.