Long Ngạo Thiên thấy rõ hàng chữ kia, ánh mắt đột nhiên tỏa sáng, mắt sángnhư đuốc, xoay người chạy về phía phòng ngủ của Thượng Quan Vũ Điệp,phiá sau lưng bọn thị vệ đuổi theo để bảo vệ.
"Vân Hận Thiên!Ngươi ở chỗ? Ngươi mau ra đây! Bổn vương muốn gặp ngươi!" Long NgạoThiên nhìn về phía bầu trời yên tĩnh gọi lớn, rồi nhìn về bốn phía trênnóc nhà, muốn tìm kiếm một người mặc y phục màu trắng, mà Lạc Tuyết ngay từ lúc Long Ngạo Thiên chạy tới "Thanh Tâm các" thì đã ẩn thân nhảy lên một thân cây cao bảy mét rồi, mượn cành cây sum xuê để che mình lại.
Lạc Tuyết thấy Long Ngạo Thiên không những không giận còn là hoảng sợ thétlớn, nhíu mày lại, thầm nghĩ "Ngươi muốn xác định ta là ai? Ta lại càngkhông muốn cho ngươi đạt được ước nguyện!" Di chuyển thân thể, vẫn dùnglụa trắng để che mặt, điểm nhẹ mủi chân một chút, từ trên không giốngnhư Cửu Thiên huyền nữ nhẹ nhàng hạ xuống, tà áo trắng bị gió thổi bay,lướt qua mái tóc xõa dài rối tung đến ngang eo, mái tóc rơi xuống mởđường, tung bay trong gió đêm, Tà Nghịch lãnh mị.
Long Ngạo Thiên nhìn chằm chằm bóng dáng nhanh nhẹn kia, giữa mi tâm là một điểm hồng ở trông đêm đen nó lại càng hồng thêm mơ hồ thấy được lúm đồng tiền mêhoặc lòng người, làm Long Ngạo Thiên lòng của không khỏi kinh hoảng lên, trái tim xẹt qua câu nói lạnh lùng châm chọc kia: “Trang vương gia? Máu lúc này, đều là màu đỏ sao?" Thân thể cũng bởi vì những lời nói này màkhinh hoảng, bỗng dưng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976647/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.