Nam Cung Nhược Lan mới sáng sớm đã đứng trước gian phòng người mà nàngngưỡng mộ trong lòng, sau đó nhẹ nhàng gõ cửa phòng. "Vân đại ca? Vânđại ca? huynh đã thức dậy chưa?" Nhưng mà gõ cửa chắc khoảng một khắcđồng hồ, bên trong ngay cả một chút phản ứng cũng không có, Nam CungNhược Lan nghi ngờ dùng sức kéo cửa ra, đánh bạo đi vào trong phòng,nhưng mà trên giường lại trống không, nào có người ở đây?
NamCung Nhược Lan không phục đem tất cả Liệt Diễm Sơn Trang lục soát mộtlần, đến ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy, tức giận chạy đi tìmPhong Liệt Diễm, mà quản gia lại báo lại rằng Thiếu Trang Chủ bọn họsáng sớm đã đi ra ngoài rồi, sau khi nghe xong Nam Cung Nhược Lan tứcgiận đến mức đấm ngực giậm chân.
Mà Lạc Tuyết không có ở trongphòng không phải là vì ra sau núi để tránh phiền phức thôi sao, PhongLiệt Diễm nói ra cho oai là ra ngoài nhưng thực chất cũng là tránh phiền toái rơi trên đầu mình thôi, Lạc Tuyết liếc mắt xem thường, trực tiếptỏ vẻ coi như không nhìn thấy hắn, cứ ở trong rừng cây luyện công.
Phong Liệt Diễm đối với võ công của Lạc Tuyết càng nhìn càng thấy lồng ngựccủa mình đập phập phồng và cứng họng, chậc chậc, người trong thiên hạnày chắc hẳn không có ai là đối thủ của hắn! Nam Cung Việt một chưởngkinh hãi mọi người, đến cả Hư Thanh đạo trưởng của Võ Đang kiếm pháiđoán chừng khó có thể chịu đựng được trên trăm chiêu, những người khácthì đừng hòng mà suy nghĩ đến việc đấu, dĩ nhiên, trong những người khác này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976625/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.