Sáng sớm hôm sau, Lạc Tuyết tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, lấy tay sờ lênmặt, nước mắt sớm đã ngập tràn, kể từ khi nàng được Ngọc trần Tử cứu vềsau khi tỉnh, hầu như mỗi đêm đều nằm mơ thấy ác mộng, mơ thấy lúm đồngtiền như hoa của Thượng Quan Vũ Điệp, một chén thuốc phá thai, một chuôi kiếm sắc lạnh lấp lánh, phía dưới thân dòng máu đỏ tươi cuồn cuộn chảy, cánh tay trái của nàng mềm nhũn vô lực rớt xuống đất, còn có Long NgạoThiên. Trừng mắt nhìn nàng với ánh mắt tuyệt tình, trong cơ thể dòng máu nàng giống như là bị rút khô không còn một giọt, rồi thân thể nặng nềngã xuống đất. . . . . .
Lạc Tuyết ngồi xếp bằng trên giường, cốgắng đè xuống cơn u ám trong lòng, vận công sử dụng chân khí điều hòamột hồi, rốt cuộc làm bản thân bình tĩnh hơn, sau đó cầm kiếm đi ra khỏi phòng ngủ. Điểm nhẹ mũi chân một chút, người đã bay lên không trunglên, bay ra xa năm trượng, vững vàng đáp xuống cạnh suối nước nóng,nhưng đã thấy Ngọc Trần Tử đã đợi nàng ở nơi đó rồi.
"Lạc nhi, sư công xem qua thấy kiếm pháp của con đã khá điêu luyện, hôm nay sư côngmuốn tỷ thí cùng con một lần, chúng ta đấu một lúc, việc này sẽ khiếncon có nhiều kinh nghiệm đối đầu với kẻ địch nhiều hơn” Ngọc Trần Tửnói. "Dạ, được." Lạc Tuyết nhẹ gật đầu, rút kiếm ra khỏi vỏ, đứng vềphía bên phải, sau đó dơ tay lên ra dấu tay, Ngọc Trần Tử tay cầm mộtthanh kiếm bình thường, thân hình chuyển động, xuất ra một chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976603/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.