Qua hơn một tháng, vết thương của Lạc Tuyết đã dần khỏi. Nhưng mà nốt đỏgiữa hai hàng lông mày vẫn như cũ, theo như Trần Trần Tử nói nốt đỏ nàyvẫn đi theo nàng. Lạc Tuyết cũng không quá mức để ý, chẳng qua là có một tay áo trống rỗng, mặc dù mặc trang phục của nam tử, tóc cũng được Ngọc Trần Tử giúp đỡ búi lên, nhưng mà dù như thế nào Lạc Tuyết cũng cảmthấy không được tự nhiên, "Tiền bối, con như thế nào mà luôn có cảm giác mình nam không ra nam, nữ không ra nữ?" 
"Nói càng! Nhưng mà,nhìn con như vậy có chút gian ác, con mặc nữ trang cho dù mất một cánhtay cũng tốt hơn." Ngọc Trần Tử phủ định nói "À, tiền bối người nói thật tốt. Vậy lúc nào người có thể dạy con học thuật điều khiển ong?" LạcTuyết đầy mong đợi hỏi. 
"Hiện tại lão phu liền bắt đầu dạy con.Nếu con muốn khống chế được ong, nhất định phải biết phong ngữ (tiếngnói của ong),tức là phong tính (bản năng của ong). Một đàn ong, sẽ cómột con ong chúa, trong mấy vạn ong thợ cùng sinh sôi nảy nỡ chỉ có mộtđược một con ong chúa tạo thành. Ong chúa lớn lên, chịu trách nhiệm đẻtrứng; ong đực duy nhất chịu trách nhiệm cùng ong chúa giao phối, saukhi giao phối sẽ chết đi. Ong thợ có thể phát hiện được nguồn mật, nhậnbiết đường về tổ rất mạnh. Lúc bay quá xa tổ cũng có thể biết đường về.Bọn chúng khứu giác nhạy bén, có thể phát hiện được mùi hoa, mật. Cácgiác quan rất phát triển, thích hợp cho việc hút mật hoa." 
"Bìnhthường trên người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976595/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.