Sau tết nguyên tiêu, Lục Khai Hoàn cùng Mạnh Sênh xuất cung đến phủ đệ mới xây. Mặc dù còn chưa mua sắm đủ đồ dùng, nhưng lại tự tại khi còn ở trong cung gấp trăm lần. Bên người cũng không có những con mắt nhìn chằm chằm, cũng không cần cẩn thận như đi trên băng mỏng, những ngày tháng này trả qua vô cùng thoải mái
Ngày đông thì lạnh, người cũng trở nên lười biếng. Trong ngực ôm túi nước nóng, ngồi bên cạnh chậu than, than trong chậu kêu tí tách không ngừng, chỉ chớp mắt thôi, một ngày liền trôi qua. Lười biếng thì lười biếng, ngày ngày trôi đi, đến khi tinh thần đã tỉnh táo, thì mùa xuân cũng đã tràn về
Ngày xuân, ánh nắng nhu hòa, tuy vẫn còn cái lạnh của mùa đông, nhưng cũng đã đến lúc tiễn người đi
Sứ giả Đột Quyết dẫn Lục Bác Dung đi, ngày đó, Lục Khai Hoàn tự mình đứng trên tường thành, từ chỗ cao nhất nhìn hai hàng dài người và ngựa rời khỏi kinh, đến khi tầm mắt đã không còn thấy gì, biến mất ở phương xa – móng ngựa kêu lộc cộc, gió bắc thét gào, bão cát đầy trời
Đáy mắt Lục Khai Hoàn thoáng xẹt qua vài phần tư tình phức tạp, nhưng rất nhanh đã bình lặng trở lại
Những tháng ngày ở Đột Quyết như thế nào, chắc chắn không ai rõ bằng hắn
Lúc Lục Khai Hoàn cưỡi ngựa đến cửa cung của Đông Cung, hắn cũng không dừng được mà thoáng ngẩn người – Mà không, nơi này không còn là Đông Cung sầm uất như trước, bây giờ chỉ còn lại vẻ vắng lặng tiêu điều
Lúc này, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phi-tan/1140713/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.