Lục Khai Hoàn vươn tay đẩy cửa, bên trong xuất hiện một phụ nhân
Trên người nàng là quần vải áo thô đã giặt đến bạc màu, nhưng dung mạo thì vô cùng sạch sẽ, không hề giống hình ảnh người điên trong lời kể của cung nhân. Mắt mày đều vô cùng sáng, tuy rằng nhan sắc không bằng năm đó, nhưng nếu có người nhìn vào thì sẽ không bao giờ quên
"... Tử Chân?" Nàng khẽ kéo váy nhấc chân đi đến, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn miêu tả đường nét trên gương mặt Lục Khai Hoàn, dương như nàng đang cố đối chiếu gương mặt hiện tại với gương mặt trong quá khứ "Ngươi tới đây, là có chuyện gì sao?"
Ngữ khí của Huệ phi vẫn ôn nhu như vậy, như dòng suối thanh mát, nghe lại giọng nói này, viền mắt của Lục Khai Hoàn cũng đã đỏ
"Mẫu phi... không phải người..."
"Mấy năm trước vẫn có người đến quan sát Vân Dung cung, ta sợ bọn chúng xuống tay với ngươi, vậy nên không thể làm gì khác ngoài giả điên, thế nhưng hiện tại chỗ này đã thanh tỉnh không ít, ai cũng không muốn đến nơi này dính vận xui, không có ai, ta cũng lười giả bộ. Nhưng mà ngươi, tại sao lại đến đây?"
Lục Khai Hoàn cố gắng đè nén giọt lệ nóng hổi nơi khóe mắt, hạ thấp giọng, kề sát bên tai Huệ phi "Mẫu phi, Đột Quyết muốn có chất tử từ Đại Thiên quốc, phụ hoàng có ý định cử ta đến đó, nhưng nơi đó là cửu tử nhất sinh, hơn nữa, chờ khi ta trở về cũng đã mất đi tiên cơ, mẫu phi, người có biện pháp gì không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phi-tan/1140711/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.