Edit: Thỏ TK
Sáng hôm sau, trời còn tờ mờ tối, Trịnh Hằng đã bị Lục Ninh Cảnh dựng dậy. Trịnh Hằng còn tưởng có chuyện gì, hoá ra cậu chỉ muốn tìm hắn đi xem mặt trời mọc.
Nhìn bộ dáng đắc ý kia của cậu, Trịnh Hằng biết cậu nhất định là cố ý. Tối qua bọn họ ngủ rất muộn, hơn nữa hiện tại đang ở dưới chân núi, tuy rằng có thể lái xe đi lên núi xem, nhưng tầm này còn sớm, thật sự là quá dằn vặt người.
“Du Dương Sơn* có ba kỳ quan lớn, lá phong, cây dâu bên đường và mặt trời mọc. Chúng ta đã xem hai thứ rồi, làm sao có thể bỏ qua cảnh mặt trời mọc đẹp nhất.” Lục Ninh Cảnh thoạt nhìn Trịnh Hằng còn đang ngái ngủ ngồi bên mép giường, hiển nhiên là chẳng có hứng thú gì “Lẽ nào Trịnh tiên sinh đã có tuổi, sáng sớm không dậy nổi?”
Lục Ninh Cảnh vừa nói dứt câu, cái người đang lờ đờ kia đột nhiên ôm chặt lấy eo cậu, không để Lục Ninh Cảnh kịp phản ứng mà đè dưới thân, còn cọ cọ phía dưới, “Tôi đã có tuổi? Muốn thử xem không?”
Lục Ninh Cảnh: …
Trịnh tiên sinh, anh có thể không đùa giỡn lưu manh bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu được không? Đừng đùa!
“Sức sung này cứ để dành cho chị dâu tương lai đi, ” Lục Ninh Cảnh chống hai tay lên vai Trịnh Hằng, sợ hắn hôn, “Tóm lại anh có đi không?”
“Nói cái gì dễ nghe, tôi sẽ đi.”
“Hừ, ” Lục Ninh Cảnh khinh thường nói, “Không đi thì tôi tự mình đi.”
Kết quả cuối cùng đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-tra-thu-tinh-dich-tot-nhat/1318994/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.