Phía sau trường Trung học Hồng Uyển có một giáo đường đã bỏ hoang nhiều năm. Nghe đâu trước kia trong đó rất đẹp, có tượng thánh cùng thánh giá mạ vàng, trên mái còn có những hoa văn màu sắc.
Nhưng mười năm trước trong nước hỗn loạn, nơi đây đã xảy ra hoả hoạn, sau này cũng không có người đến nữa. Khi còn bé Úc Thanh cùng Chu Huệ đi chợ đen bán phiếu hàng hoá*, từng gặp người bán chân nến bạc ở đó. Chu Huệ than thở, nói chân nến kia vốn dĩ là của giáo đường.
*Phiếu hàng hoá: Nguyên văn là 布票 (Phiếu dành cho vải vóc),phiếu này hay được gọi là hệ thống phân bố ngũ cốc được Trung Quốc áp đặt vào những năm 1950 để kiểm soát việc sản xuất lương thực và thúc đẩy công nghiệp hoá. Đại khái nó là phiếu giảm giá á =))) Khi mà mua đồ từ nhà máy hay đâu đó một số lượng nhất định thì sẽ có. Bạn thụ cùng mẹ đây là đi bán lậu phiếu giảm giá vải =))))
Nhiều năm cứ như vậy qua đi, Giáo đường cũ nát kia đã bị những khóm Dây Thường Xuân* vừa um tùm vừa xơ xác bao phủ, tháp chuông bên trên cũng trống rỗng, chuông đồng trong truyền thuyết của Giáo đường cũng sớm đã không thấy tăm hơi.
Bọn nhỏ nhìn Đông nhìn Tây, quyết định đánh bạo mà đẩy cửa, nhưng lại chỉ nhận lại là một người đầy bụi và lá khô.
Trong bụi cỏ đột nhiên loé sáng lên, Úc Thanh chạy tới, đào ra được một mảnh thuỷ tinh nhiều màu sắc rực rỡ. Cậu mang mảnh thuỷ tinh tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-qua-dong-cua-dinh-huong-hoa/3323132/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.