Hiệp sĩ trong bộ giáp kim loại đen tuyền đẫm mỗ hôi và bụi bặm đang đứng ngay trước mặt tôi.
Tôi hé môi và hơi đưa lưỡi ra, dần nghiêng người về phía trước.
Người chồng kiêu ngạo muốn được nhận phần thưởng của tôi đột nhiên cau mày và giữ vai tôi lại.
Tôi sợ hãi.
"Gì đây?"
"P - Phần thưởng ạ..."
"Em nói là một nụ hôn chân thành cơ mà."
"Đều là một mà!"
"Đừng nực cười như thế, em hay hôn ta như này sao?"
Kiểu vô lý gì đây? Dù cho tình huống này không đến nỗi quá tệ, thì gò má tôi cũng dần dần nóng lên.
"Vậy thì, ngài..."
Trước khi tôi có thể nói bất cứ điều gì, bàn tay rắn chắc như thép của anh đã ôm lấy đầu tôi và kéo lại gần.
Trong không gian ấm áp và nồng nàn hương hoa của vườn kính, tôi cảm thấy choáng váng bởi hai cánh môi đang áp xuống đôi môi của tôi.
"Tại sao, tại sao em lại trốn ở cái nơi quái quỷ này?"
Một lúc lâu sau, anh nhếch môi lên và nới lỏng đôi tay ra, thấp giọng càu nhàu.
Tôi chỉ thấy bối rối.
Đừng nói với em là ngài chưa nghe chuyện gì hết nhé.
"Sao ngài biết em ở đây?"
"Đây không phải là điều gì bí mật trong Dinh thự Omerta. Lại còn thích chơi trốn tìm nữa, lỡ em ngủ quên ở đây thì sao?"
Ngài đang thử em đấy à?
Ngài đang cho em một cơ hội để thú tội trước đúng không?
Chết tiệt, đồ khốn cứng nhắc này.
"N - ngài ăn chưa vậy?"
Anh lắc đầu và dang tay ôm lấy tôi.
Mái tóc bạch kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-khien-chong-phu-quan-dung-ve-phia-cua-toi/4405806/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.