"Ồ..."
Thảm hoạ! Ôi Chúa ơi! Cứu con với! Đêm tân hôn của con!
"Em - Em xin lỗi. Ngài không sao chứ?"
"Chỉ là rượu thôi." Anh đáp lại rằng việc này không có gì to tát cả, rút khăn ra lau mu bàn tay ướt đẫm.
Giọng điệu của anh không thay đổi làm tôi ngây người ra, nhưng tròng mắt tôi sắp lòi ra khỏi hốc mắt rồi.
Cái gì? Đó không phải là chiếc khăn thêu tôi tặng anh chứ? Dù tôi có nhìn kỹ như nào đi nữa, thì chắc chắn đó chính là chiếc khăn tôi tặng. Cái khắn thêu hoa hướng dương mà tôi đã chăm chỉ để tặng sinh nhật anh!
Ban đầu, tôi định thêu những bông Rudbeckia*, nhưng tôi nghĩ là anh sẽ từ chối nhận món quà này mất, vậy nên tôi đã quyết định thêu hoa hướng dương để thể hiện lòng trung thành của mình.
*Hoa Rudbeckia: là một chi thực vật có hoa trong họ Cúc. Đây là chi bản địa của Bắc Mỹ. Nhiều loài trong chi được trồng trang trí do có hoa đẹp màu vàng.
Hảaaaaa?
"Em sẽ...."
"Ăn đi."
Vâng ạ.
Tôi nhanh chóng ngồi xuống và tập trung vào cái bánh pudding.
Thật nhẹ nhõm vì anh không vứt nó vào một xó nào đó, nhưng tôi không thể ngờ được là anh lại mang theo bên mình đi khắp nơi. Thật là một người đáng ngạc nhiên.
***
"Tóc của Phu nhân thực sự rất đẹp đó ạ. Nhìn như tơ nhện vàng óng vậy."
Khi tôi ngâm mình trong bồn tắm với nhiều loại hoa, thảo dược và tinh dầu, và làm khô tóc rồi chải bằng một chiếc lược, Ronja thốt lên.
"Cô cứ lảm nhảm suốt thế. Tơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-khien-chong-phu-quan-dung-ve-phia-cua-toi/4405781/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.