"Con dâu?"
Công tước nhìn tôi đầy nghi vấn, sau đó im lặng một lát. Khuôn mặt ông dần đanh lại. Sự ớn lạnh chạy dọc cơ thể tôi, giống như đang nhắc nhở tôi rằng đây thực sự là cha của Izek.
"Lẽ nào..."
"Anh trai thậm chí còn không xuất hiện vào đêm đầu tiên."
Ellenia lại tiếp lời như thường lệ. Giọng điệu của cô ấy như lời gợi mở cho việc vì sao chúng tôi lại có mặt trong căn phòng này.
Tuy nhiên, vẻ lạnh lùng của Công tước vẫn không hề thay đổi. Ông ném cho tôi một cái nhìn đầy phẫn nộ.
Thưa Cha...
"Đã sang mùa đông rồi đấy, và các con vẫn chưa hoàn thành nghĩa vụ của mình?"
"Đó là vì..."
"Xin lỗi con, Phu nhân, nhưng ta không biết phải chấp nhận tình hình hiện tại như thế nào nữa. Đức Giáo hoàng đã cam đoan rằng Ngài ấy tuyệt đối sẽ không xúc phạm phương Bắc, vậy mà lại có chuyện như này xảy ra sao?"
Phán đoán của ngài y hệt của con đấy. Sao ngài không đi hỏi cậu quý tử của ngài đi?
Không phải tôi không hiểu được phản ứng của Công tước.
Theo những gì tôi biết, chúng tôi không được công nhận rằng chúng tôi là một cặp vợ chồng thực sự, bởi cả hai chưa trải qua một đêm nào với nhau sau khi kết hôn. Việc huỷ hôn như những hôn phu trước đây của tôi là một điều không thể chấp nhận được trong một gia tộc danh giá như này.
Nhưng vì sao cha của Izek, người mà trong nguyên tác chỉ đứng ngoài nhìn vào, lại đột nhiên quan tâm tới vấn đề này? Việc Công tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-khien-chong-dung-ve-phia-cua-toi/995228/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.