Lý Nhược Thủy nhìn cảnh tượng trước mắt mình, mười phần xác định đây chính là nơi của bọn buôn người trong truyện.
Nhưng trong sách lúc Lục Phi Nguyệt cùng Giang Niên đi đến đây không có xuất hiện nhiều người như vậy. Trong lồng cũng chỉ có hai, ba thiếu nữ, người bịt mặt vây trong sân cũng không có nhiều. Điều này mới làm cho nam nữ chủ có thể bắt lấy tên thủ lĩnh.
Nhưng hiện tại trong viện lại rất nhiều kẻ bịt mặt, bên trong lầu càng không biết có bao nhiêu người, rồi làm như nào để cứu bọn họ đây?
Bên kia Lục Phi Nguyệt cũng đang nhíu chặt mày, tựa hồ đang suy nghĩ đến biện pháp giải quyết.
Giang Niên đi vòng qua phòng nhỏ, nhảy lên nóc nhà xem xét, không bao lâu đã trở lại bên cạnh Lục Phi Nguyệt, biểu tình ngưng trọng lắc đầu.
" Trong cái phòng nhỏ kia có rất nhiều tên hắc hộ vệ, đại khái số lượng cũng không khác so với ngoài viện, không thể lấy trứng chọi đá được."
Lục Phi Nguyệt nghe được lời này liền đứng dậy nhìn xung quanh.
Vị trí ở nơi này khá vắng vẻ, coi như có thể thả đạn tín hiệu thì viện binh cũng không đến kịp trong chốc lát. Nhưng càng không thể để bón hắn bán những nữ tử này đến nơi khác, một khi bán đi rồi cũng không biết khi nào có thể tìm về.
Nàng ta đem tầm mắt hướng về trên người Lộ Chi Dao-người đang thanh thản ngồi giữa cây. Hoa lê bị thổi đến lay động che đi nửa khuôn mặt hắn, làm lộ ra chiếc cằm tinh xảo cùng mái tóc đen lụa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-cong-luoc-nam-phu-benh-kieu/457733/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.