Edit: Hounie
_______________________________
Ngói đen tường trắng, xe ngựa tấp nập trên đường.
Đường phố rộng lớn nơi cách đoàn lữ hành lui tới, hương liệu quý hiếm, châu báu, nguyên liệu nấu ăn đều có thể mua được ở chỗ này.
Đâu là Thương Châu, ngoại trừ Hoàng Thành thì đây là nơi đông đúc giàu có và phát triển nhất.
[ Tiến độ công lược của ký chủ đã đạt đến một phần tư, khen thưởng sẽ được căn cứ theo kết quả công lược ]
[ Nhận khen thưởng, một mảnh hồi ức nhỏ *1, hai mươi lượng bạc vụn. Nhận xét tổng thể: Trung đẳng. ]
[ Mong ký chủ không ngừng cố gắng, tự lực gánh sinh.]
" Khụ khụ! "
Lý Nhược Thủy đặt tách trà xuống, che miệng ho không ngừng, sặc đến dữ dội.
Cái gì? Ta suýt chết vài lần trước đây, cấp bậc chỉ ở mức trung bình? Tại sao nàng lại không biết cái hệ thống này còn có đánh giá cấp bậc?
[ Cấp bậc có liên quan tới cảm xúc dao động của mục tiêu công lược, trung bình không tồi, thỉnh ký chủ đừng coi nhẹ mình. ]
[ Công lược thành công không nằm ở mỗi đánh giá mà là đến cuối cùng, ký chủ không cần nhụt chí, hãy nỗ lực về nhà. ]
Ho một hồi lâu, một bàn tay duỗi ra vỗ nhẹ lưng nàng, trên cổ tay vòng Phật ngọc trắng phát ra tiếng leng keng.
" Chậm một chút."
Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu, những người khác trong khách điếm không khỏi quay đầu nhìn trộm một cái, ánh mắt lộ rõ sự kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-cong-luoc-nam-phu-benh-kieu/3522625/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.