Tầng trên cùng tòa nhà dạy học, phòng thi của học sinh tiểu học lớp 5.
Bùi Chi bước vào, học sinh đang cắm cúi làm bài đều ngẩng phắt lên, đầu tiên là nhìn cậu bằng những ánh mắt chăm chú như đang đáp lễ, sau đó không biết ai dẫn đầu, có người bắt đầu vỗ tay.
Có người cười, có người vỗ bàn, thậm chí còn có học sinh huýt sáo, cả lớp như đang chào đón một vị anh hùng. Nhưng Bùi Chi không cảm thấy mình là người cần được hoan nghênh, cậu lặng lẽ bước vào, ngồi xuống một góc phòng thi.
Từ khi Bùi Chi lên tầng, Giới Nhiên luôn theo sau quan sát.
Anh ta quan sát bước chân Bùi Chi, quan sát sắc mặt bình tĩnh của Bùi Chi, quan sát Bùi Chi giở tờ đề thi và động tác nhấc bút không chút chần chừ.
Nhìn suốt nửa ngày trời, Giới Nhiên phát hiện dường như Bùi Chi có vẻ đang sống trong thế giới của riêng cậu, hoặc là nói, thế giới của Bùi Chi khép kín, ở đó có nguyên tắc nghiêm ngặt và tiêu chuẩn rõ ràng, không giống với những đứa trẻ khác cùng độ tuổi này chút nào.
Quan trọng nhất là ngoài mặt trông thì chẳng có gì, nhưng không có gì mới là thứ đáng sợ nhất.
***
Tiếng reo hò của học sinh quá vang dội, thu hút sự chú ý của Hiệu phó Trương của trại hè đang chấm bài ở tầng 7.
Khuôn mặt ngăm đen khá mập mạp của người đàn ông trung niên ngó vào, ông hắng giọng ho một tiếng, ánh mắt sắc lẹm quét một vòng, đám học sinh lập tức im bặt.
Giới Nhiên vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-co-ban-de-tro-thanh-thien-tai/394260/chuong-29.html