Chu Nam Quân rất ít khi uống rượu, hơn nữa bình thường Tạ Nghiêu Thần cũng không để cậu uống, cho nên tửu lượng của cậu rất kém, vừa uống một chút đã say. Cậu choáng váng nằm trên salon một lúc, cho đến lúc có cảm giác ai đó đang nhìn mình mới mơ màng mở mắt, sau đó liền đối mặt với Tạ Nghiêu Thần.
“Hả? Sao lại là cậu?” – Chu Nam Quân dụi mắt, từ trên salon bò dậy, “Bọn Lâm Trạch An đâu rồi?”
“Về trước rồi.” – Tạ Nghiêu Thần nói.
“Về trước?” – Chu Nam Quân lúc này mới phát hiện trong phòng KTV chỉ còn lại cậu và Tạ Nghiêu thần, “Lại bỏ chúng ta lại, quá không có nghĩa khí. Thiệt là.”
Cậu thoáng chóng mặt: “Được rồi, theo bọn họ, chúng ta cũng về thôi.”
“Là tôi để bọn họ đi trước,” – Tạ Nghiêu Thần dừng một chút, “Vì tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Chu Nam Quân nháy mắt một cái: “Nói cái gì?”
Tạ Nghiêu Thần rũ mi mắt, chốc lát sau mới nhẹ giọng nói: “Chu Nam Quân, chúng ta cược tiếp đi.”
“Lại cược? Cược cái gì?” – Chu Nam Quân khóe miệng giật giật, chẳng lẽ Tạ Nghiêu Thần không chịu thua sao? “Vừa rồi cậu đánh cược với tôi không phải thua à? Bị phạt còn chưa thực hiện đâu!”
“Biết rồi! Tôi chấp nhận thua cuộc,” – Tạ Nghiêu Thần gật đầu, “.... Cho nên, cậu có muốn cược tiếp không?”
Chu Nam Quân gãi đầu: “Cược gì?”
“Tạ Nghiêu Thần cười khẽ: “Cậu có đồng ý hay không đã.”
“Cậu nói xem cược cái gì đã.” – Chu Nam Quân mặc dù có chút váng đầu nhưng chưa đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-dien-gia-lam-that/61595/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.