Tới quán bar, Bì Lỗ cố tìm Mạc Nho, thế nhưng tìm nửa ngày vẫn không thấy.
Mà di động của hắn, cũng không hề nhận được tin nhắn nào.
Bì Lỗ có chút ủ rũ, Mạc Nho tốt xấu gì cũng nên trả lời một tin chứ… cho dù chỉ là dấu chấm hỏi biểu thị hỏi mình có chuyện gì, mình cũng sẽ thấy khá hơn, nhưng Mạc Nho lại hờ hững, cũng không biết là căn bản không để tâm, hay là… vì chán ghét mình nên nói sao cũng không muốn hồi đáp.
Nghĩ đến khả năng thứ hai, Bì Lỗ bất giác cảm thấy tâm tình thật lạc lõng.
Tuy ban đầu tiếp cận Mạc Nho, biểu hiện của đối phương đích thực làm hắn có điểm mừng thầm, nhưng hắn cũng không thể biết thêm điều gì từ thái độ của Mạc Nho, ít nhất… suy đoán trước đó rằng Mạc Nho không chừng là song tính luyến có lẽ là sai lầm, bằng không Mạc Nho vì sao ngay cả trả lời tin nhắn hắn cũng không nguyện ý?
Tuy rằng tin nhắn đó không phải do chính tay hắn gửi, nhưng nội dung tin nhắn, lại là tiếng lòng của hắn.
Mà phản ứng của Mạc Nho, khiến hắn rất thất vọng, cũng rất hoang mang.
Thẫn thờ suốt nửa ngày, Bì Lỗ vẫn không đợi được Mạc Nho.
Hắn nhớ tới những gì đã làm trong thời gian qua, có vài động thái thăm dò mang tính chất như trò đùa trên mạng, nhưng đều không khiến Mạc Nho phản cảm… hoặc chí ít đối phương không có biểu hiện ra ngoài. Mà thông thường nếu là thẳng nam ghét cay ghét đắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-de-cua-do-cv-ky-cuu/2087033/chuong-36-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.