Học đệ: Hu hu hu hu người ta không chơi với ngươi nữa ~~~
Học đệ: Ôm mặt khóc ròng bỏ chạy ~~~
Tô Tạ: Thứ lỗi không tiễn xa ^_^
Học đệ: …
Tô Tạ một bên nhìn khung chat, một bên nhịn không được dùng ánh mắt sùng bái nhìn Thẩm Cố đang mỉm cười đối diện màn hình, sâu sắc cảm thụ ý nghĩa của câu “Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên”.
Thẩm Cố quay sang thấy Tô Tạ vẻ mặt muốn nói lại thôi, chỉ cười chờ đợi.
“Đại nhân, ta sùng bái ngươi, cho ta ôm chân ngươi đi!” Tô Tạ trước giờ chưa từng gặp qua người nào có thể khiến tiểu học đệ tự động nhận thua như vậy.
Chỉ là nụ cười này, nhìn sao cũng có điểm ý vị thâm trường a.
“… Bỏ đi, ban ngày ban mặt, ảnh hưởng không tốt…” Tô Tạ mặt đỏ bừng quay đi nhìn màn hình.
“Ân? Vậy đợi đến tối thì được?”
“Buổi tối cũng không được, nửa đêm nửa hôm… quấy nhiễu giấc ngủ của người khác…” Tô Tạ càng đỏ mặt cúi đầu.
“Ân?… Ôm chân thôi cũng đạt cảnh giới quấy nhiễu giấc ngủ của người khác?” Thẩm Cố nhướn mày, cười đến thần bí, “Hay là ngươi mơ tưởng tới chỗ tà ác nào đó…”
“… Không có!” Tô Tạ lầm bầm, cho dù có… cũng không hơi đâu nói với ngươi!
“Lại ngạo kiều nữa rồi.” Thẩm Cố than thở.
“Ta ngạo kiều thì sao ╭(╯^╰)╮ ngươi chán ghét ta?”
“Đâu nào, ta chỉ cảm thấy… ngươi thế này, đúng là khả ái như mộng a.”
“A a a da gà rớt đầy đất rồi nè! Ta nói hôm nay ngươi bị hơi hướm cổ phong nhập xác sao!”
“Đâu nào, ái phi cứ thích đùa…”
“A a a quả nhiên… Bất quá ngươi gọi ta ái phi, vậy hoàng hậu là ai?!! QAQ”
Thẩm Cố nhíu mày, ra vẻ suy tư.
“Ngươi không yêu ta nữa…” Tô Tạ u oán nhìn Thẩm Cố, não bộ cấp tốc hiển thị câu nói của tiểu học đệ.
Nói xong, Tô Tạ lập tức hối hận.
Hắn cũng bị nhập luôn rồi!
Thẩm Cố nhìn vẻ mặt phụng phịu của Tô Tạ, mỉm cười ôn nhu nói: “Làm gì có. Lòng ta thủy chung, trời xanh chứng giám.”
Tô Tạ tuyệt sẽ không thừa nhận, lúc hắn nghe Thẩm Cố dùng biểu tình cực kỳ nghiêm túc nói ra những lời này, trong lòng cảm động dâng trào như cỏ dại tràn lan.
“Vậy ngươi nói đi, hoàng hậu của ngươi là ai.” Tô Tạ quay mặt, che giấu nhịp tim quá nhanh của mình.
“Ta cũng đâu phải hoàng thượng, cần gì có hoàng hậu?” Thẩm Cố cười đến thâm tình, “Ta chỉ có một mình ngươi thôi, ái phi.”
Tô Tạ tuyệt sẽ không thừa nhận hắn lại bị cảm động nữa rồi hu hu hu.
Vì vậy Tô Tạ lại ngạo kiều hứ một tiếng, quay đầu nhìn màn hình máy vi tính, nhưng đồng thời vành tai cũng lặng lẽ đỏ lên.
Thẩm Cố chỉ mỉm cười nhìn Tô Tạ, ánh mắt nhu hòa đến khó tả.
Biểu tượng ở góc phải bên dưới màn hình vẫn nhấp nháy liên tục, Tô Tạ nhận mệnh mở khung chat nhóm của tổ kịch, quả nhiên liền bị mọi người vây công.
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Chè đậu xanh đại nhân ngươi rốt cuộc xuất hiện rồi
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Đại nhân chúng ta chờ ngươi khổ sở lắm a QAQ
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Đại nhân ngươi còn nhớ Cầm Sư bên bờ hồ Đại Minh năm xưa không?
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Đại nhân chiều hôm qua ngươi cư nhiên không lên diễn đàn cổ động!
Tô Tạ đáy lòng thầm rơi lệ: Các ngươi tưởng ta không muốn lên ủng hộ sao, chẳng qua tại người ta không thể đi a.
Nghĩ thế, hắn u oán liếc Thẩm Cố ngồi một bên, lại u oán quay đầu gõ chữ ——
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Ngại quá QAQ hôm qua ta có chút việc gấp không lên được
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Hả? Có việc? Xảy ra chuyện gì không hay sao?
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: … Cũng không hẳn.
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Vậy thì là chuyện tốt rồi! Đại nhân gặp được chuyện tốt gì?
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: À thì…
Đám yêu nữ này hiển nhiên tư duy kiểu không mưa thì nắng!
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Ân? Quên nữa, chiều hôm qua hình như Quân Ý Như Đao đại nhân cũng không có lên…
【Sách hoạch】Há cảo tôm: ∑(っ°Д°;)っ Gì cơ?!!! Còn Chè đậu đỏ đại nhân thì sao đây?!!
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Ta lại mơ hồ đánh hơi được mùi gian tình…
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Cấp tốc thay cặp mắt chó hợp kim để xem gian tình!
Tô Tạ nhìn những dòng chữ nhanh như điện hiện lên trên màn hình, thiếu chút nữa bị sặc nước bọt của chính hắn.
Trí tưởng tượng của đám yêu nữ này cũng thật phong phú!
Nhưng có vẻ như… các nàng đều vạch trần đúng chân tướng ~
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Không phải như vậy!
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Chiều hôm qua ta không có gặp đại nhân nha
【Đạo diễn 】Canh nấm hương: Cho nên… Đây là không đánh mà khai?
【Sách hoạch】Há cảo tôm: A a a a quả nhiên là thế! Các vị đại nhân quả nhiên ở chung với…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Còn thiếu chữ nhau! Còn thiếu chữ nhau!
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Đại nhân khẩu thị tâm phi đúng là khả ái (● ̄▽ ̄●)
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Đánh trống lảng quá rõ ràng!
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Ta vốn ngỡ rằng ta sẽ không bao giờ tin vào tình yêu nữa, mãi cho đến khi đầu gối ta trúng một mũi tên…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Ta lại tin vào tình yêu rồi! Lệ rơi đầy mặt
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Đại nhân sống chết không chịu thừa nhận quả là siêu cấp khả ái (● ̄▽ ̄●)
Tô Tạ bi phẫn vạn phần muốn tháo cả hai tay mình xuống cho xong, hắn quay đầu trừng Thẩm Cố đang toét miệng cười đến xán lạn, âm trầm hừ một tiếng: “Đại nhân! Ngươi cười như vậy thật quá mất hình tượng!”
Thẩm Cố nhướn mày hỏi: “Hình tượng? Trong cảm nhận của ngươi hình tượng ta như thế nào?”
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Sao cơ? ∑(っ°Д°;)っ Quân Ý Như Đao đại nhân mau bay tới nhà ngươi sắp cháy rồi!
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Whatttt? ∑(っ°Д°;)っ Học trưởng học đệ cũng rất xứng nha!
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Stop ngay! Không phải như các người đang suy diễn!
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Cho dù gọi về cháy nhà gì đó các người phải gọi tiểu học đệ mới đúng. Trên lý luận hắn mới là cp vốn có của ta.
“Ân? Cho nên nói… ta là kẻ thứ ba?” Thẩm Cố nhìn dòng chữ trên màn hình của Tô Tạ, buồn cười hỏi.
“Khụ khụ… không phải, ta chỉ đang lái sang chuyện khác! Đánh trống lảng mà ngươi cũng nhìn không ra sao!” Tô Tạ thiếu chút nữa lại bị nước bọt của mình sặc chết.
“Nga, ra là vậy…” Thẩm Cố bán tín bán nghi.
“Ân ân chính là như thế!” Tô Tạ mãnh liệt gật đầu, một lần nữa quay về với màn hình.
【Đạo diễn】Canh nấm hương: Gió quá lớn… Ta nghe không rõ…
【Sách hoạch】Há cảo tôm: Ta cái gì cũng chưa phát hiện…
【Biên kịch】Trứng chưng thịt: Nga? Vừa rồi những gì đại nhân nói cũng chưa chắc đúng nha. Cp vốn có gì đó cũng chưa từng xuất hiện tin đồn mà.
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: Ta nói Chè đậu xanh đại nhân, trên diễn đàn có một bài post về ngươi, ngươi xem qua chưa?
Tô Tạ rất cao hứng vì đề tài rốt cuộc cũng dời đi, vội hỏi ——
【CV】Chè đậu xanh đường phèn: Sao? Bài post gì?
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: 《Chè đậu xanh đường phèn X Quân Ý Như Đao: Khi đại thần gặp phải vô danh, một tình yêu nửa trong sáng nửa bi thương》
【Mỹ thuật】Thạch thủy tinh: 【CV】Chè đậu xanh đường phèn: ……
Tô Tạ click vào đường dẫn, thấy bài post đó đã thu hút rất nhiều bình luận, cũng không có tâm trạng để xem, đúng lúc đang buồn tiểu, bèn đứng lên nói với Thẩm Cố: “Ta phải xuy xuy tí, ngươi lên đi, ngoan.”
Thẩm Cố nhìn tiêu đề bài post kia, nhướn mày, tự tiếu phi tiếu.
Tô Tạ xoay người thẳng tiến WC.
Tô Tạ trút bầu tâm sự xong một lần nữa sảng khoái trở về bên máy vi tính, lại thấy Thẩm Cố đang chăm chú gõ bàn phím, đợi lúc Tô Tạ hiếu kỳ tiến lên ý đồ định xem Thẩm Cố đang đánh gì, Thẩm Cố đã ấn nút enter.
“Ngươi viết gì đó?” Tô Tạ hỏi.
“Tự ngươi xem đi.” Thẩm Cố mỉm cười.
“Còn bày đặt thần bí.”
Tô Tạ bĩu môi, nhưng trong lòng quả thật cũng tò mò, bèn F5 bài post, rê chuột kéo xuống phía dưới cùng, quả nhiên thấy được dòng bình luận của Thẩm Cố.
Đây không phải là người qua đường Giáp gì cả, mà là chân thân ra trận, nội dung bình luận cũng phi thường gây chấn động ——
Quân Ý Như Đao: Cảm ơn mọi người, chúng tôi đang yêu nhau ^_^
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]