Thẩm Cố: “… =_=”
Tô Tạ: “… ( ̄) ̄)”
Đại nhân nghẹn họng rồi! 【 ngươi đang kiêu ngạo cái quái gì… 】
Đại nhân cư nhiên bị một câu nói của mình làm nghẹn họng rồi! 【 rốt cuộc ngươi đang kiêu ngạo cái quái gì… 】
Tô Tạ cảm thấy có điểm lâng lâng… 【 cho nên nói ngươi rốt cuộc kiêu ngạo cái quái gì… 】
Thẩm Cố quay mặt đi, dường như đang áp chế thứ gì đó.
Tô Tạ vẫn như cũ giữ biểu tình ( ̄) ̄).
Hồi lâu, Thẩm Cố mới quay lại, đồng thời còn phát ra một tiếng thở dài rất khẽ.
“Ai…”
Tô Tạ nghe không rõ lắm, đợi khi hắn muốn hỏi, đã thấy Thẩm Cố khôi phục thần sắc bình thường.
Tô Tạ chớp chớp mắt.
Thẩm Cố hơi nghiêng đầu, nhắm mắt lại, vươn hai ngón tay thon dài trắng nõn, xoa xoa huyệt vị ở đầu sống mũi, giữa hai mắt.
“Đại nhân ngươi mỏi mắt sao…” Tô Tạ rất thức thời.
Thẩm Cố không hề phủ nhận, hừ nhẹ một tiếng, “… Ân.”
“Vậy chúng ta ngủ thôi…” Tô Tạ vừa dứt lời, chợt phát hiện có điểm không đúng.
Thẩm Cố lập tức mở mắt, chăm chú nhìn hắn.
“Ách, ý ta là… Chúng ta cùng đi ngủ thôi…” Tô Tạ mấp máy đôi môi, suy nghĩ nửa ngày mới nặn ra được một câu chữa cháy.
Trong đôi mắt đen nhánh của Thẩm Cố dường như có quang mang uyển chuyển lóe lên.
… Tại sao vẫn cảm thấy quái quái a! Tô Tạ rất ư bối rối TAT
“Ý ta là… Chúng ta cùng đi ngủ…” Tô Tạ càng nói mặt càng đỏ, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-de-cua-do-cv-ky-cuu/2087009/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.