Lúc Tô Tạ hả hê quay lại ký túc xá, Bùi Nam đã về trước, đang nằm trên giường hắn, thẫn thờ nhìn trần nhà, thấy Tô Tạ đi vào cũng không có phản ứng.
Tô Tạ thở dài một hơi.
Hỏi thế gian tình là gì a ~ tình là gì a ~
“Huynh đệ… xin nén bi thương…” Tô Tạ cân nhắc nửa ngày, mới phun ra một câu như thế.
Bất quá lời vừa dứt, Tô Tạ liền hận không thể tát cho mình một bạt tai, hắn nói cái quái gì thế này…
Quả nhiên khuôn mặt Bùi Nam rõ ràng giật giật một phát.
“À thì… ngươi cũng biết cái tên Triệu Bắc đó, vừa xung động vừa thô lỗ vừa quê mùa…” Tô Tạ nỗ lực moi ra đủ khuyết điểm của Triệu Bắc, nỗ lực hạ thấp người nào đó, “… không có tâm hồn thuần khiết của nam nhi nhưng cả người lại đầy mùi hôi của nam giới… vừa hạ lưu vừa háo sắc… lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của đám con gái cả ngày nghiên cứu người ta mặc size gì… Hèn chi mẹ hắn có dự kiến trước mới đặt cho hắn cái tên Triệu Bắc…” (chơi chữ, triệu bắc đồng âm với tráo bôi, nghĩa là size của bra =)))
Bùi Nam vẫn nằm trên giường không nhúc nhích, chỉ là cong khóe môi, cười nói: “Ngươi làm sao nhìn ra được?”
Tô Tạ ngẩn người, sau đó mới phản ứng được Bùi Nam chính là đang hỏi hắn làm sao biết Bùi Nam thích Triệu Bắc.
“… Lộ liễu lắm sao?” Bùi Nam lẩm bẩm, dường như hỏi Tô Tạ, lại dường như hỏi chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-de-cua-do-cv-ky-cuu/2086998/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.