Nhân vật chính tên là Tống Manh.
Tống Manh từ nhỏ đến lớn đều bị người gọi là “Muộn đản”
Tuyệt kỹ là có thể một ngày một đêm trầm mặc không nói lời nào.
Tống Manh năm nay hai mươi bảy tuổi, làm nghề tư vấn qua tổng đài điện thoại.
Công việc thực ra rất nhàm chán, tỷ lệ thất vọng cao.
Ngày qua ngày, cậu lại nghiêm nghiêm túc túc làm công việc này.
Tống Manh cái người này… Thật dễ bảo.
Không có sở trường, tính cách không đặc sắc, tướng mạo phổ thông, vứt cậu trong biển người tuyệt đối tìm không ra.
Cậu chẳng yêu ai, cũng chẳng khao khát sở hữu thứ gì.
Không kết hôn, không người nhà, người có thể kể là “Bằng hữu” cũng chỉ có hai, ba tên.
Nhưng cậu lại có một bí mật nho nhỏ.
Tống Manh là người hâm mộ thần tượng.
Cậu cũng không biết, thật ra mình có thể tính là thuộc về “Fandom” hay không.
Dù sao thì, lần đầu tiên cậu nhìn thấy thần tượng, thì thần tượng của cậu cũng đã qua đời được mười năm rồi.
******
Tống Manh đành ngậm ngùi ấp ủ một mình.
Cậu không thể giống fan cuồng mà hô to “Có ai hấp dẫn hơn thần tượng của em đây?”.
Không thể lên mạng chia sẻ nhật ký của thần tượng rồi cùng mấy fan khác cảm thán.
Không thể vào trang trực tuyến ganh đua số view của video.
Không có tham gia FANS CLUB đi mua fan goods.
Cái thời đó, giới mộ điệu lẫn người mê phim chỉ có thể mua áp phích quảng cáo về dán đầy trong nhà.
Mỗi sạp hàng quanh trường học đều bán đầy những ảnh chụp tạp chí, hoặc cả đồ dùng in hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-bien-nguoc-van-thanh-chua-khoi-van/202225/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.