Trọng Cát dùng miệng ngoặm lấy cái cánh của con Đại sơn kê, lôi nó về động huyệt của mình, trước mắt thì Trọng Cát vẫn chỉ là một con tiểu hồ ly không lớn hơn bao nhiêu so với cái nắm tay, cái con sơn kê này bự quá là bự, nó liều mạng kéo về phía trước, kéo đến nỗi răng xót hết cả lên, vẫn chẳng xê dịch được.
Trọng Cát hết cách, đành phải hóa thành hình người, hình người của nó là một thiếu niên mười một mười hai tuổi mặc đoản sam, vì mới biến thành, vẫn chưa biến thành hình người hoàn chỉnh, cái đuôi vẫn lòi bên ngoài, tai thì vẫn là tai cáo, nhòn nhọn dựng trên đỉnh đầu.
Hai tay Trọng Cát cầm lấy cái cánh của con sơn kê, một mạch kéo nó về sơn động nhỏ của mình.
Đem Đại sơn kê đặt lên nệm cỏ, Trọng Cát ngồi bên cạnh, thở hổn hển, lông vũ ướt nhèm nhẹp của con Đại sơn kê nhất thời làm ướt luôn một vùng lớn của nệm cỏ. Trọng Cát lại tỉ mỉ ngắm nghía lần nữa, lông vũ của sơn kê quá ướt, nếu như làm cho thịt bị ngâm đến chua, e rằng sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị
Thế là Trọng Cát lại biến trở về hình dạng hồ ly, nhảy lên sống lưng của sơn kê, dùng đuôi đem lông vũ của Đại sơn kê tỉ mỉ mà lau một phen. Ban nãy kéo sơn kê về đã hao phí không ít sức lực của nó, dùng đuôi lau sạch lông gà xong, nó cảm thấy rất mệt mỏi, liền nhảy xuống đất, kéo một cái đệm mềm đến cạnh con Đại sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chan-nuoi-phuong-hoang/2453272/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.