Chương 130: Đuổi người ღ
Người dịch: Pey
Nói đến ỷ thế hϊếp người, La Tử đã làm đến quen rồi. Song vừa đến Thành Đô, đoạn thời gian này đả kích đến hắn không còn sức lực, cảm thấy nơi này như nước sâu không đáy, cũng bắt đầu e dè. Bây giờ nghe Lư Oanh nói, cậu không khỏi oa oa kêu lên: "A Oanh, nàng mềm lòng rồi. Chúng ta có chỗ dựa vững chắc như vậy, sao phải cho bọn họ những ba trăm lượng vàng? Một trăm lượng vàng là được rồi, ta lập tức đi lấy cho nàng."
Lư Oanh lắc đầu nói: "Vẫn lấy ba trăm lượng vàng đi, thiếu bọn chúng một trăm lượng, coi như chút giáo huấn. Nếu thiếu bọn họ ba trăm lượng vàng chả khác nào đánh vào xương cốt bọn họ. Ép bức bọn chúng quá, nói không chừng sẽ làm ra những việc mà chúng ta không thể ngờ đến, cũng không thể nào phòng bị bọn họ cả đời được."
La Tử ngẫm lại cũng thấy có lý.
Lúc này quan binh tiến vào, La Tử bước ra ngăn đón. Lư Oanh cũng lẳng lặng đứng ở một bên, biểu tình thong thả an nhàn. Mà trong xe bò, sắc mặt Trần Thuật cũng biến đổi. Hắn nhìn Lư Oanh chằm chằm, cơ mặt mạnh mẽ co rút, cắn răng nói: "Tức chết mà..." Nữ nhân này sao mỗi lần đều làm cử chỉ phản ứng ngoài dự đoán của mọi người. Bị người khác sỉ nhục, nàng ta không giống nữ nhân khác tức giận đến rơi nước mắt hoặc mất khống chế mà chửi bậy. Ngược lại chỉ trong chớp mắt, nàng ta giữa thanh thiên bạch nhật, trước mắt mọi người trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652331/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.