Chương 128: Hâm mộ ღ
Edit: Quần bay theo gió
Beta: Pey
Lư Oanh vẫn không thể nói ra lời nào, từ vẻ mặt phức tạp đến buồn bả dần tỉnh táo lại.
Nhớ tới miếng ngọc bội kia, Lư Oanh nghĩ: Mình đã tiếp nhận nó, tuyệt đối không thể như trước kia, vô luận như thế nào cũng không thể làm người ta chờ đợi mãi. Lập tức nàng hồi thần nói: "Tiểu nữ phải hồi âm lại như thế nào đây..."
Không đợi nàng nói hết thì người nọ đã cười khổ lắc đầu, "Ân nhân chỉ nhờ tại hạ gửi những lời ấy cùng với lá thư này đến tay cô nương, về phần có hồi âm hay không người ấy nói không cần. Trước mắt, lần này tại hạ đến Thành Đô có thể ở lại vài năm sẽ không rời đi."
Nói thêm một vài câu, hắn nghe cách đó không xa có tiếng nói chuyện, lại nghĩ bản thân đã cùng Lư cô nương cô nam quả nữ đứng đây nói chuyện quá lâu đối với thanh danh người ta không tốt, liền cáo từ rời đi.
Mãi đến khi đi được xa, Lư Oanh mới cúi đầu nhìn lá thư trong tay.
Bức thư rất dày, ước chừng có mười lăm mười sáu trang, mặt trên là những nét chữ tuấn dật của Âm Triệt viết lại tất cả sự việc phát sinh khi đến Lạc Dương. Trong mỗi câu chữ đều cất chứa tâm sự cùng tương tư!
Theo nội dung trong thư, Lư Oanh dường như có thể thấy sự cô tịch, thiếu niên tuấn mỹ đẹp như tranh vẽ, đứng một góc cô đơn, cùng với tình cảnh sinh tử, ngươi lừa ta gạt, chỉ có thể nhờ ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652329/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.