Chương 115: Ngọc bội ღ
Edit: Ẩn Vụ
Beta: Pey, hanhmyu
Xe bò đi được một lát, Lư Oanh đột nhiên nói: "Khoan đã! Vẫn là nên đi cửa phía Nam của di viên."
Xa phu ở bên ngoài nói to: "Tiểu cô nương à, giờ đã đi được một đoạn đường rồi, cô nương lại muốn đổi hướng..."
Không đợi hắn nói xong, Lư Oanh liền thản nhiên nói: "Cho ông thêm ba đồng."
Lời nói vừa dứt, xa phu liền im lặng.
Chỉ chốc lát, xe bò đã dừng ở bên ngoài Kính Viên. So với trạch viện to lớn lần trước quý nhân cố ý cho nàng biết, Kính Viên này tinh tế tự nhiên hơn.
Sau khi đưa tiền cho xa phu, Lư Oanh cất bước đi đến cửa lớn.
Chờ nàng đến gần, còn chưa mở miệng thì một người hầu lớn tuổi liền nói: "Là Lư cô nương à? Mời vào."
Đây là lần thứ hai nàng đến đây, những người hầu nơi đây cũng giống như những người hầu ở Hán Dương, thái độ cung kính, một bộ dạng không quan tâm việc nàng tự nhiên đến và đi.
Lư Oanh mím môi, sau đó gật gật đầu, nhấc áo đi vào.
Đương lúc trời xuân, trong Kính Viên trăm hoa đua nở, bươm bướm vờn quanh, phối với tiếng đàn sáo du dương, đem đến cho người ta một cảm giác vui vẻ an nhàn đồng thời còn có xót xa triền miên không dứt.
Lư Oanh đi được một lúc, một người mặc áo xanh tiến về phía nàng, biểu cảm như khúc gỗ cứng nói: "Lư cô nương, thỉnh mời đi bên này."
"À ừ."
Lư Oanh theo sau người mặc áo xanh, đi đến một tòa đình viện.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652316/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.