Chương 105: Bị chấn kinh ღ
Beta: Pey, hanhmyu
Hắn nắm tay Lư Oanh, đi dọc theo bờ đê quanh co khúc khuỷu, bóng người ở dưới mặt nước lay động diễm lệ.
Làn gió xuân chậm rãi thổi qua, lăn tăn gợn sóng trên mặt hồ, hơi lạnh tỏa ra khắp nơi, loại hơi lạnh mát mẻ thổi vào mặt người, thật khiến người ta quên đi phiền muộn.
Lư Oanh đã không còn phiền não.
Trên thực tế kể từ khi nàng cùng con người này dính vào nhau, nàng đã biết dù có phiền não cũng vô dụng thôi.
Nàng khôi phục bình tĩnh, hơi thở của quý nhân bên cạnh có vẻ rất ôn hòa. Dựa vào ánh trăng, Lư Oanh nhìn thoáng qua hắn.
Ở hắn nàng thấy được sự thanh thản và vui vẻ. Thanh thản vậy thôi, chứ Lư Oanh biết, vui vẻ giống những người khác, đối với hắn, là khó mà có được.
Dường như cái gì cũng không cần nghĩ, cái gì cũng không cần để ý tới. Vứt bỏ mọi tạp niệm vô ích đi, an tâm mà hưởng thụ cảnh xuân của thiên nhiên ban tặng.
Chợt Lư Oanh hiểu, hắn nói không sai, thật ra thì hôm nay hắn tìm nàng chỉ muốn cùng nàng hưởng thụ cảnh đẹp hồ nước ban đêm mà thôi. Tất cả là do nàng khẩn trương quá, đem mọi chuyện nghĩ đến mức tiêu cực.
Mà sự thật thì chỉ đơn giản như thế!
Lư Oanh thầm than một tiếng, người bên cạnh vẫn yên lặng.
Hai người cùng nhau đi tới, phía trước có ba bốn nho sinh dựa vào lan can, nhìn vào bóng trăng ở mặt nước thi nhau làm thơ.
Một trong đám người đó là thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652306/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.