Chương 90: Nợ máu phải trả bằng máu ღ
Edit: Quân
Beta: Pey, hanhmyu
Cho tới một lúc sau, Văn Khánh mới ôn hòa nói: "A Oanh, nàng vừa nói cái gì? Tại sao bọn họ lại rời đi?"
Lư Oanh trả lời: "Hắn hỏi ta chuyện đạo tặc tập kích tối hôm qua. Sau khi ta nói mấy câu cũng không biết sao, vị tướng quân kia liền đứng dậy ra lệnh lập tức rời khỏi nơi đây."
Lư Oanh vừa trả lời, bốn phía tiếng ong ong vang lên. Đám thiếu niên thiếu nữ nghị luận một hồi, sau khi không được kết luận gì, Vương Thượng mở miệng hỏi: "A Oanh, nàng nói bọn họ đang yên đang lành, tại sao phải đi?"
Lư Oanh suy nghĩ một chút, nói: "Có lẽ là nghĩ tới điều gì đó." Nói tới đây, Lư Oanh ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Ta cảm thấy, tối nay mọi người vẫn là nên cảnh giác chút."
Lư Oanh lúc này đã trở nên uy tín với đám hộ vệ. Vì vậy một câu nàng nói ra, hộ vệ Thành Gia lập tức đứng lên, chỉ tay sắp đặt việc gác đêm cùng thiết lập bẫy cảnh báo.
Bọn người Trần gia vẫn một mực bàng quan. Bọn họ tất nhiên không cho rằng lời nói Lư Oanh vậy mà có quyền lực. Trong khoảng thời gian ngắn, nụ cười đám Trần Thuật cũng cứng lại.
Bóng đêm đã sâu, lúc đám hộ vệ vội vàng bố trí, đám thiếu niên thiếu nữ mỗi người đã trở về lều của mình.
Trần Yên cũng trở về lều, nàng cắn môi nhìn lên cái bóng của mình trên lều, suy nghĩ một hồi mới cắn răng nói: "Đi gọi A Xương."
Tỳ nữ ngẩn ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652291/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.