Chương 87: Không thể chạm tới ღ
Edit: Quân
Beta: Pey, hanhmyu
Bảo Lư Oanh rời khỏi đây?
Văn Khánh cau mày, hắn chưa kịp nói lời khuyên, trong xe lừa truyền tới tiếng cười nhẹ của Lư Oanh, "Trần tiểu thư, ngươi như vậy không được nha."
Mọi người quay đầu lại, trong chiếc xe lừa đơn giản, nụ cười của "mỹ thiếu niên" Lư Oanh có chút ranh mãnh cũng có chút lạnh, chỉ nghe nàng trong trẻo lạnh lùng cười: "Trần cô nương, ngươi cố ý chạy tới đây hỏi quý nhân kia rốt cuộc hứa với ta cái gì... rõ ràng đã biết ta cùng với quý nhân kia có liên quan, sao còn có thể để cho biểu ca ngươi đuổi ta khỏi đây? Ngươi không sợ biểu ca ngươi sẽ vì vậy mà đắc tội vị quý nhân kia à? Hại cả tiền đồ của gia tộc? Trần tiểu thư, làm người cũng không nên làm thế!"
Những lời này thật bén nhọn!
Nếu như Lư Oanh không nhắc nhở, Văn Khánh cũng không phát hiện biểu muội mình đáng thương khả ái như vậy, lời nói ôn nhu vừa rồi thật ra hàm chứa lòng dạ ác độc!
Hắn không dám tin trừng mắt nhìn Trần Yên, mà Trần Yên khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, nước mắt chực chảy ra.
Từ nhỏ đến lớn, nàng dùng chiêu này đều vô cùng thuận lợi, thường luôn lợi dụng người khác, người bị lợi dụng kia từ đầu đến cuối cũng không biết, có lúc nước mắt nàng long lanh một cái như vậy, rất nhiều người còn cam tâm tình nguyện để cho nàng tiếp tục lợi dụng.
Nàng cho tới giờ cũng không ngờ sẽ có ngày trò diễn của mình bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652288/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.