Chương 82: Khí thế ღ
Edit: Dạ Tuyết
Beta: Pey, hanhmyu
Sau một hồi trầm mặc, có người cười mỉa mai, "Vậy thì sao chứ? Người nọ hôm nay coi trọng nàng, nói không chừng ngày mai sẽ coi nàng ta là đồ chơi, thế thôi. Chỉ là một thôn nữ nhỏ nhoi, há có thể ngồi ngang hàng với chúng ta, trở thành nhân vật lớn hay sao?"
Tiếng nói không lớn nhưng đủ khiến tất cả những người ở đây đều nghe được. Lá cây rơi xào xạc, không rõ ai là người vừa mở miệng. Cái đó không quan trọng, quan trọng là lời người nọ vừa thốt ra, nam thanh nữ tú tứ phía đều nhìn nhau mà cười.
Cái này gọi là cười có ẩn ý, hiển nhiên, bọn họ nhất thời đều có chung một ý nghĩ.
Lư Oanh biết rõ họ vốn nghĩ như vậy. Trên thế gian này, chưa bao giờ người ta tôn trọng người như nàng, nói chi là kính trọng. Muốn được, chỉ có thể trở thành người có địa vị vững chắc, nói một lời mà trăm kẻ vâng dạ.
Vì vậy, nàng mới nhất quyết đưa đệ đệ Lư Vân lên đường, chỉ có như thế mới có thể thay đổi vận mệnh của hai người.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi ánh mắt nhìn về phía Lư Oanh từ kinh ngạc chuyển sang coi thường. Đây là kiểu khinh miệt nhìn như không thấy, đâu đó thấp thoáng giọng nói mơ hồ của một cô nương khác, "Dân quê mà cũng dám bước vào Vương phủ?"
"Cách xa ta một chút, thật là phiền phức!"
Một câu lại thêm một câu. Lúc đầu còn ra vẻ khách khí, về sau đã chẳng còn kiêng nể gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652283/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.