Quyết định xong, Tam phu nhân thở dài một tiếng, tỏ vẻ thương tiếc nói: "Aiz, sao tỷ đệ các ngươi lại gặp phải chuyện này chứ?" Lời lẽ tuy là có vẻ thương hại nhưng ngữ khí lại có chút đưa đẩy."Lư Oanh biết ý bà ta, nàng lui hai bước, nằm úp xuống đất, lệ rơi đầy mặt nói: "Xin phu nhân cứu mạng!"Cứu mạng? Tốt, bà ta chính là đợi lời nói này! Ánh mắt Tam phu nhân lóe lên, một lúc sau mới làm ra vẻ khó khăn nói: "Aiz, mấy chuyện này không dễ đâu..." cúi đầu, nhìn thấy Lư Oanh vì nghe lời nói của mình mà khóc dữ hơn, Tam phu nhân mới bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà A Oanh dù sao cũng có ơn đối với ta, ta sẽ cố gắng thử xem." Nói đến đây, Tam phu nhân nhìn tỳ nữ bên cạnh liếc mắt một cái.
Tỳ nữ kia cũng là người lanh lợi, lập tức lanh lảnh kêu lên một tiếng: "Phu nhân, mấy tên lưu manh đó nô tỳ cũng có nghe qua, bọn họ tụ tập một đám trên đường ở Hán Dương, không dễ động vào đâu.
Hơn nữa, phu nhân người không phải đang muốn tránh né sao? Lúc này mà chọc vào bọn họ...""Câm miệng!" Tam phu nhân khẽ quát, chuyển sang giọng nhu hòa giải thích: "Ngươi không phải không biết, chuyện của Tam nhi may mà có Lư Oanh, cái này chính là ơn cứu mạng, tự nhiên là phải lấy ơn cứu mạng để báo đáp." Cho nên, về sau ngươi chớ có bao giờ lấy lý do này nữa, Lư thị A Oanh, sau này ngươi đừng ỷ vào ngươi cứu mạng con ta mà tìm đến cửa đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652252/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.