Ngày mồng một tháng năm được Khâm Thiên Giám chọn là ngày hoàng đạo, rất tốt để tổ chức hỷ sự.
Trầm Thư Kính vẫn luôn ngủ không sâu, khi Túc Tình chạm vào người một cái đã bừng tỉnh. Nàng nhìn ra bên ngoài trời, chỉ thấy cả bầu trời vẫn còn một màu đen kịt, vầng trăng tròn vành vạnh mắc trên ngọn liễu khe khẽ đung đưa. Đưa tay lên dụi mắt, giọng nói vẫn còn mang âm mũi:
“Túc Tình, giờ nào rồi?”.
“Chủ tử, đã vào canh giờ Dần canh năm* rồi. Chủ tử cũng nên dậy bắt đầu tắm tửa thay y phục”, Túc Tình nâng Trầm Thư Kính dậy, nhỏ giọng nói.
Trong cơn mơ mơ màng màng, Trầm Thư Kính bị đưa vào trong thùng nước tắm sớm đã rải đầy hoa Huân Y Thảo- loại hoa mà nàng thích nhất. Cách Tình sau khi chuẩn bị y phục xong xuôi, cũng mau chóng tiến vào giúp.
Trầm Thư Kính tựa đầu trên thùng nước, khẽ lim dim, mặc cho Túc Tình Cách Tình tẩy rửa người mình đến đau rát, như muốn phồng rộp cả lên.
Lúc tắm xong đã là nửa canh giờ sau đó, Trầm Thư Kính được Cách Tình tỉ mỉ lau khô người, sau đó chậm chạp mặc hỷ phục vào người.
Giá y đỏ thẫm có bốn lớp, lớp trong cùng là tố y, kế đến là lụa trơn màu đỏ, kế đến nữa là y phục màu đỏ tươi thêu Long Phượng trình tường bằng chỉ vàng, bên ngoài khoác sa mỏng cũng một màu đỏ rực thêu đầy chữ “Hỷ” nơi viền áo. Tay áo rộng thùng thình, làn váy dài phủ quét đất, lộ ra một chút quý khí khó tả.
Trầm Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghien-tran-quoc/616383/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.