“Thái tử hiểu hay không hiểu không phải là việc của một tiểu thư như Giả Bích Châu cô nương phán định được. Bổn cung rõ ràng thấy ngươi vọng ngôn, thấy ngươi nghị luận Trấn Quốc vương, vậy mà ngươi vẫn kiêu ngạo phủ nhận? Ngươi cảm thấy Thái tử cùng bổn cung là quả hồng mềm, ngươi muốn nắn sao thì nắn như vậy ư?”, thanh âm thiếu nữ ôn nhu vang lên, nhưng lời nói lại không chừa đường lui nào cho Giả Bích Châu.
Giả Bích Châu ngẩng đầu nhìn lên hành lang tầng trên lần nữa, lần này ánh mắt của nàng ta dừng ở thân ảnh cũng một màu vàng kim như Trác Thiếu Khanh. Chỉ thấy thiếu nữ kia vận y phục khác với mọi người.
Áo tay dài màu trắng ôm sát cơ thể, cổ áo kín ôm gọn cái cổ thon dài kiêu ngạo như khổng tước, trên áo thêu hoa văn Mạn Đà La hoa màu vàng kim- tượng trưng cho thân phận kim chi ngọc điệp của hoàng thất Định Nam quốc. Thân dưới bên trong mặc quần dài ôm sát cơ thể màu trắng, bên ngoài mặc một lớp lụa mỏng phủ qua mắc cá chân như ngọc ngà màu vàng thêu mấy loại hoa văn đặc trưng của Định Nam quốc. Dưới chân đi đôi giày bằng da hươu, bên hông quấn một cái roi dài, tay cầm roi bọc bằng da rắn khắc hai chữ “Mặc Kì”- dòng họ hoàng tộc của Định Nam quốc.
Ba ngàn tóc đen trên đầu được thắt lại thành một bím tóc ở sau lưng, khăn trùm đầu bằng sa mỏng màu trắng thêu hoạ tiết bằng kim tuyến* ở trên trán càng làm tăng thêm sự khác biệt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghien-tran-quoc/616379/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.