Kể từ khi quyền chưởng quản phủ giao về lại tay Tô Tịch, An thị liền dăm ba bữa lại tìm chuyện quấy rối nhưng đều bị Trầm Thư Kính xử lý xong xuôi. Dù vậy bà ta vẫn không có ý định bỏ cuộc, từ dăm ba bữa thành ngày nào cũng phải ồn ào nhốn nháo. Bây giờ khó có khi không có tiếng ồn, Trầm Thư Kính quả thật không quen.
Tôn Vu mặc dù im lặng đứng một bên, song nghe nhắc đến An thị, vẫn nhịn không được run rẩy bả vai. Hỷ Tình bật cười nhìn nàng, lại nghiêm túc kể chuyện cho Trầm Thư Kính.
Thì ra hôm qua sau khi Trầm Ngôn bỏ lại câu nói lấp lửng ấy rồi kéo Trầm Thư Kính đi mất, trong chính viện chỉ còn lại mẹ con An thị cùng Trầm Tường. Nào ngờ Trầm Tường thật sự phát điên, lao vào trực tiếp thượng cẳng tay hạ cẳng chân, đánh đập An thị không thương tiếc, Trầm Ánh Cầm không thể không vào ngăn cản. Kết cục cả hai mẹ con đều mình đầy thương tích, bị Trầm Tường cho người nâng về viện, cấm túc không cho ai đến thăm cũng không cho phép ra khỏi viện tử.
Loại người như Trầm Tường, một khắc trước ông ta có thể sủng ngươi trong lòng bàn tay, ngậm trong miệng sợ tan, cầm trong tay sợ rớt; nhưng chưa đến một nén nhang, chỉ cần ngươi uy hiếp đến địa vị của ông ta, uy hiếp đến lợi ích Trầm gia, ông ta liền có thể xuống tay thẳng thừng với ngươi như thế đấy.
Tôn mẹ nâng tách trà đưa cho Trầm Thư Kính, cuối cùng vẫn là nhịn không được nói vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghien-tran-quoc/616339/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.