Cả tòa khách điếm đều bị mua lại, hiện tại Hoàng Bắc Nguyệt đã thoát ly quan hệ cùng phủ trưởng công chúa. Những thuế má phong phú nàng cũng không dùng được, mấy năm nay nàng chuyên tâm tu luyện, lại trải qua mấy lần đại nạn không tích góp được tiền, bởi vậy hiện tại lại quay trở về trạng thái thiếu tiền.
Tuy nhiên đối với Chiến Dã cùng đại đoàn lính đánh thuê mà nói, tiền căn bản là chút lòng thành, vừa ra tay đã mua khách điếm cùng cửa hàng nhà dân xung quanh, Hoàng Bắc Nguyệt nhìn ghen tị đến đỏ mắt không ngừng a!
Ai nói thực lực tương đương với tiền tài? Trước đây thuần túy là bị lừa dối a!
Trong đại đường ở khách điếm, mọi người ngồi vây quanh một bàn. Lính đánh thuê rất xa lạ với Hoàng Bắc Nguyệt hiện tại, tuy nhiên Chiến Dã vừa nói Nguyệt Dạ, mọi người liền bừng tỉnh đại ngộ.
Không ngờ Nguyệt Dạ các hạ không mang mặt nạ còn trẻ như vậy, thật sự khiến người ta ngoài ý muốn a!
"Lấy thực lực các hạ, Nước Nam Dực tuyệt đối như hổ thêm cánh, nhưng không biết các hạ có dự định tiếp tục ẩn sau màn không ra mặt hay không?" thủ lĩnh La Thuần của đoàn lính đánh thuê Tứ Hải kính nể nhìn nữ tử trẻ tuổi này.
"Ẩn sau màn cũng không có gì không tốt." Hoàng Bắc Nguyệt cười nói, rất rõ ràng nhìn thấy bọn người La Thuần, Thượng Quan Vô Vân lộ ra thần sắc thất vọng.
Chiến Dã nói: "Ngươi thích thanh tịnh, nhưng trước mắt cho dù ẩn sau màn cũng không thanh tịnh được đúng không?"
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292460/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.