Nước Nam Dực.
Băng Linh Huyễn Điểu xoay quanh trời đêm, từ chỗ cao quan sát Nước Nam Dực an tĩnh, Hoàng Bắc Nguyệt thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhìn thấy quốc gia này bình yên vô sự, nàng mới có thể an tâm, Quân Ly dù sao cũng là người thủ tín, chưa tới mười hai ngày hắn cũng không hành động.
"Chủ nhân, Thiên Quỳ......" Nhìn người nhỏ bé không mở miệng nói chuyện, Nến Đỏ không khỏi cau mày, dù sao ả là ma thú, thân là thần thú trong vương tộc, Nến Đỏ tự nhiên trời sinh có cảm giác đề phòng Thiên Quỳ.
Tay Hoàng Bắc Nguyệt rời từ vai Thiên Quỳ xuống, nhân lúc đi đường mà giúp Thiên Quỳ hoàn thành vận chuyển lần nguyên khí cuối cùng, nhưng nghĩ ngộ nhỡ trên đường Thiên Quỳ khôi phục thực lực, uy lực quá biến thái nhất định sẽ kinh thiên động địa, bởi vậy nàng liền từ bỏ ý định.
Dù sao, chú ấn trên cổ tay cũng còn một ký hiệu nữa, nàng vừa chờ mong vừa kiêng kỵ, cho nên rất cẩn thận.
"Đừng lo lắng." Hoàng Bắc Nguyệt cười trấn an Nến Đỏ.
Nghe hai người nói chuyện, Thiên Quỳ vẫn nhắm mắt lại cũng không nhịn được hừ lạnh: "Hừ, sợ ta ám toán các ngươi sao".
"Thiên Quỳ các hạ cùng ta có khế ước, ta rất yên tâm." Hoàng Bắc Nguyệt cười nói.
"Khế ước chỉ có tác dụng một ngày, qua một ngày, đừng trách ta trở mặt vô tình!" Thiên Quỳ âm lãnh nói.
Nến Đỏ giận dữ, không nhịn được nói: "Cô ta kiêu ngạo như vậy, chủ nhân cần gì giúp cô ta?"
Thiên Quỳ cười lạnh, Hoàng Bắc Nguyệt cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292445/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.