"Ta không tốt như vậy." Dạ Vương vui mừng nở nụ cười.
"Có!" Chi Chi kiên định gật đầu,"Phụ vương giữ lại Nguyệt nhi tỷ tỷ, bảo vệ bọn họ, người chính là tốt nhất!"
Bởi vì bị Hỏa Vương chỉnh rất nhiều lần, Hoàng Bắc Nguyệt cũng bày mưu đặt kế nên Chi Chi đổi giọng gọi nàng "Tỷ tỷ". Nàng là Hoàng Bắc Nguyệt, không phải Bắc Nguyệt quận chúa, bởi vậy không lo lắng bối phận có gì bất ổn.
Nụ cười trên mặt Dạ Vương có chút buồn bã, tuy nhiên không để Chi Chi nhìn thấy.
"Nguyệt nhi tỷ tỷ nhất định sẽ trị được bệnh cho phụ vương!" Chi Chi tin tưởng gấp trăm lần nói xong, xoay người chạy ra.
Dạ Vương kinh ngạc nhìn bóng lưng của nàng, trong lòng nặng nề như đá tảng đè xuống, vừa nặng vừa buồn bực.
Do dự trong chốc lát, Dạ Vương lập tức đứng lên, lớn tiếng nói: "Lộc Nhai!"
Tiếng nói vọng quanh quẩn trong cung điện.
Một thị nữ chạy vào, cung kính nói:"Bệ hạ có dặn dò gì ạ?"
"Để Lộc Nhai trở về!".
Thị nữ lộ vẻ khó xử,"Lộc Nhai đại nhân sợ rằng đã đi xa......"
Dạ Vương bước nhanh ra, thị nữ muốn ngăn trở, lại bị hắn gạt mạnh sang một bên, hắn đi tới ngoài cung điện bắt đầu ho khan liên tục.
Màn đêm dày đặc, tối nay gió lạnh bốn phía thổi mạnh, bầu trời không trăng không sao, ảm đạm như Địa ngục.
Bão tố ẩn giấu trong bóng tối dường như bắt đầu rục rịch......
Dạ Vương đột nhiên hít phải không khí lạnh mang theo sương đêm.
Phủ của Hỏa Vương.
Xuyên qua kết giới, tiếng đao kiếm vang kịch liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292441/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.