Nghe xong lời này, Nguyệt Dạ cười không ngừng.
Trước kia cảm giác Chiến Dã rất lãnh khốc, không có tế bào hài hước, hiện tại mới cảm giác đúng là không nên nhìn vẻ bề ngoài một người.
Trở lại phủ Trưởng công chúa, hết thảy tất cả đều quen thuộc, mấy năm nay mặc dù không ngừng sửa chữa nhưng tất cả bài biện vẫn còn nguyên.
Bởi vì Hoàng thượng muốn hoài niệm cố nhân, cũng không muốn nhìn thấy thời gian trôi qua mà để lại dấu vết, bởi vì như vậy sẽ nhắc nhở hắn, hoàng tỷ đã rời đi lâu rồi.
Lại nói tiếp, Hoàng thượng đúng là một trong những người cố chấp nhất mà nàng từng gặp.
Ở trên hành lang, gặp Lạc Lạc vội vã đi tới, Nguyệt Dạ thật xa nhìn thấy chậm bước chân lại, mà Lạc Lạc nhìn thấy Chiến Dã nên bước lại, cười nói mấy câu.
Ánh mắt nhìn nàng hoàn toàn xa lạ.
Hơn nữa, thiếu niên ngày xưa sùng bái nàng đã trưởng thành hơn, trầm ổn, tuấn lãng, mơ hồ có khí thế nắm quyền.
Bởi vì đã sớm giải thích với Chiến Dã nên hắn chỉ thản nhiên giới thiệu thân phận của nàng với Lạc Lạc.
"Làm phiền các hạ rồi, nếu có thể chữa tốt mắt của quận chúa, gia tộc Bố Cát Nhĩ nguyện ý đáp ứng các hạ bất cứ điều kiện gì!" Lạc Lạc thành khẩn nói, nghe được tên "Hí Thiên", trên mặt anh tuấn cũng không có bất cứ thần sắc mất tự nhiên gì.
Xem ra Chi Chi làm việc không lọt một giọt nước.
Nguyệt Dạ gật đầu, không nói nhiều lời, chờ thị nữ tới dẫn nàng tới Lưu Vân Các, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292421/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.