Nhưng...hiện tại, nàng không nghĩ như vậy.
Nếu một người chưa từng được ăn đường, sẽ không biết đường vị ngọt, chỉ khi nào hưởng qua hương vị ngọt ngào sẽ bắt đầu tưởng niệm, bắt đầu tham luyến, bắt đầu không quên được...
Cho nên, giờ phút này nàng đã không thể quen một mình tác chiến cô độc.
Sau khi có đồng bạn có thể yên giao sau lưng cho hắn.
Nguyệt Dạ cúi đầu, không nói một lời cầm rễ Cây Bất tử, một đoạn gốc đen nhánh không khác rễ cây bình thường.
Nhưng nàng không phát hiện ra sức mạnh thần kỳ lực lại thông qua nhánh cây, chậm rãi lan tràn trong thân thể nàng.
Nàng đã vô thức nhớ tới vô cùng nhiều chuyện trước đây cùng lúc xuyên qua thế giới này.
Sư phụ dạy, cô độc phát triển, độc hành trong đêm đen, lãnh huyết giết người, cùng với danh hiệu N nhìn lạnh như băng, nhưng lại luôn làm cho người ta cảm giác ấm áp.
Những trí nhớ bất giác tiến vào đầu nàng, từ từ thành hình, giống như chưa từng biến mất.
Bởi vậy lúc xuất hiện cũng không một gợn sóng, tự nhiên không khiến nàng quá kinh ngạc.
Phù...
Đột nhiên, trong rừng cây chung quanh truyền đến từng tiếng hít thở quỷ dị.
Nguyệt Dạ sống lưng thẳng đứng, chậm rãi ngẩng đầu, quét mắt một vòng chung quanh, phát hiện ra rất nhiều ánh mắt chằm chằm nhìn trộm bọn họ.
Một con thần thú suy yếu, một con siêu cấp linh thú trọng thương, còn có một loài người nguyên khí không quá cường đại.
Quả thực là đối tượng đánh cướp tốt nhất!
Trong Rừng rậm Phù Quang hàng năm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292396/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.